Chương 31: (Vô Đề)

26.

Kết quả là cuối cùng Giang Chẩn vẫn không trả lại cái túi gấm kết tóc ấy cho ta, còn ngang nhiên nói: nếu sau này hắn đi trước ta một bước, thì sẽ để lại cái túi ấy cho ta… coi như một chút ký ức.

Thật là! Đêm hoa đẹp trăng tròn thế này, sao hắn lại có thể buông ra những lời xúi quẩy đến thế! 

Dù trong vườn chẳng còn hoa, trăng cũng không còn tròn, thì hắn cũng nên nhìn chút cho hợp không khí chứ!

Giang Chẩn thấy ta tức đến phồng má, liền cười tươi bế ta về lại tẩm điện. 

Sau đó… nguyên cả đêm ấy, hắn không cho ta yên giấc một khắc nào.

Hắn còn nói: đêm đầu vì sợ ta không chịu nổi đau, nên hắn đã cố dịu dàng hết mức. 

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!

📜 Follow Fanpage Họa Âm Ký để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Ta bảo: đêm thứ hai vẫn còn đau mà. 

Kết quả hắn gật gù ra chiều trầm ngâm, rồi nói: vậy thì càng nên luyện thêm, quen rồi sẽ không đau nữa. 

Người xưa chẳng phải có câu thử một lần, rồi sẽ nghiện sao?

Ta thực sự thấy hơi lo.

Cái ngôi quý phi của ta, có khi chưa kịp vinh sủng bao lâu đã bị hắn hành hạ thành yêu phi, thành hồng nhan họa thủy mất rồi.

Ta thật chẳng hiểu nổi cái người này, quậy suốt cả đêm, mà hôm sau vẫn dậy đi lâm triều được. 

Chẳng lẽ… thật sự là cải âm bổ dương trong lời đồn sao?

Cứ thế, ta sống trong cung suốt mười mấy ngày, vui vẻ quấn lấy nhau không biết xấu hổ là gì. 

Cho đến một hôm, Giang Chẩn tan triều trở về, thần thái rạng rỡ, vừa vào cửa đã nói:

"Hình bộ đang tổng hợp lời cung, cơ bản đã đủ để định tội Tô Uyển Mị rồi. Giờ ả đã bị chuyển vào Thiên lao. Nàng có muốn đi thăm tù không?"

Tất nhiên là: Muốn!

Bây giờ! Ngay lập tức! 

Lập tức đi thăm ngục! 

Ta muốn đích thân đánh kẻ té nước — Tô Uyển Mị!

Khoan đã… trước tiên để ta trang điểm lại đã, thay một bộ xiêm y lộng lẫy. 

Ta phải khiến ả ta tự thấy xấu hổ, thua kém đến mức không dám ngẩng đầu.

Nghe xong lời ta, Giang Chẩn tỏ vẻ cực kỳ khinh thường. 

Hắn liếc nhìn ta từ đầu đến chân, nói:

"Nàng trang điểm thế này đã đủ đẹp lắm rồi. Tô Uyển Mị bị giam ở ngục Hình bộ mười mấy ngày nay, giờ chắc cũng chẳng còn hình người đâu. Hơn nữa, nàng là người chiến thắng — thắng làm vua, thua làm giặc, chuyện có liên quan gì đến đẹp hay không?"

Ta nghe xong, thấy lời của hắn cũng có lý đấy chứ.

Mà ta thì nóng lòng không chịu nổi nữa rồi, thế là chẳng đợi thêm, lập tức kéo hắn cùng đi — một đường thẳng đến Thiên lao!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!