Chương 15: (Vô Đề)

Lầu Vũ Hoa Các, nghe nói là nơi Tô tướng xây riêng cho ái nữ Tô Uyển Mị.

Thế nhưng từ sau khi nàng xuất giá làm trắc thất, nàng chưa từng quay lại Tướng phủ ở thêm ngày nào.

Nói vậy thì… đêm mà nàng và Giang Liêm ở lại Vũ Hoa Các, là chuyện trước khi nàng gả đi?!

Không biết nên nói Tô Uyển Mị gan to bằng trời, hay là vì sắc mà hồ đồ.

Mà câu nói kia của nàng, xem ra vẫn rất hữu hiệu với Giang Liêm.

Hắn một tay ôm lấy eo nàng, tay kia siết lấy cằm nàng, bắt nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn:

"Bản vương tất nhiên tin Uyển Nhi. Chỉ là, lời Uyển Nhi từng nói với bản vương đêm đó ở Vũ Hoa Các không biết nay còn tính không?"

Tô Uyển Mị mặt hơi đỏ lên, nhưng nước mắt đã ngừng rơi.

Nàng tựa vào lòng Giang Liêm, ngẩng đầu nhìn hắn đắm đuối, từng chữ từng câu:

"Tất nhiên là nhớ.

Thiếp từng nói, tâm nguyện lớn nhất đời này là được làm hoàng hậu.

Nhưng từ đêm đó trở đi thiếp lại có thêm một tâm nguyện nữa — được làm người của vương gia.

Thiếp và Tướng phủ sẽ dốc toàn lực phò trợ Vương gia giành lấy ngôi vị hoàng đế.

Thiếp đời này chỉ thuộc về một mình vương gia. 

Dù chết… cũng không thay đổi.Uyển Nhi còn nhớ thì tốt.

"Giang Liêm vừa dứt lời, nhếch môi cười, rồi cắn mạnh lên môi Tô Uyển Mị. Nàng khẽ run lên, nhưng rồi mềm nhũn trong vòng tay hắn. Mãi một lúc sau, mới thở hổn hển, lên tiếng oán trách một câu dịu dàng. Giang Liêm bế nàng lên, khóe môi nở nụ cười lạnh:"Bản vương hôm nay giận đến phát điên, còn phải nhờ Uyển Nhi giúp bản vương trút hết nỗi giận này.

"Dứt lời, hắn ôm Tô Uyển Mị rời khỏi phòng. Giang Liêm và Tô Uyển Mị đã đi rồi, bọn thị nữ và tuỳ tùng cũng giải tán. Màn"bắt gian" đầy kịch tính rốt cuộc cũng kết thúc.

Ta vẫn còn nằm rạp dưới đất, chỉ cảm thấy trái tim như bị dọa đến vỡ vụn thành từng mảnh.

Ta sợ gì ư?

Dĩ nhiên là sợ lúc Tô Uyển Mị và Giang Liêm đang quyến luyến tán tỉnh nhau, Giang Chẩn không nhịn nổi mà nhảy ra khỏi rương ấy chứ!

Nhưng hắn không nhảy ra.

Không phải vì bị đè đến ngạt mà ngất trong đó rồi chứ?

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!

📜 Follow Fanpage Họa Âm Ký để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Nghĩ đến đó, ta cố chịu cơn đau ở đầu ngón tay, vội vàng mở rương ra.

May là Giang Chẩn vẫn còn tỉnh, tuy trông có hơi héo rũ

Không đúng! 

Cái gì mà may!

Hắn mà còn tỉnh, tức là tất cả những trò vừa rồi của Tô Uyển Mị với Giang Liêm, hắn đều nghe thấy hết rồi?!

Ta không sợ chuyện giữa Tô Uyển Mị và Giang Liêm, chỉ là… cảm thấy bị người quen thân thiết chứng kiến cảnh ta bị sỉ nhục như vậy… Vô cùng mất thể diện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!