Nếu như không nhìn ở góc độ nam nhân này có thể ở trước mặt Hải Thanh đại sư, trấn định tự nhiên đặt câu hỏi, hơn nữa Hải Thanh đại sư tựa hồ đối với hắn cũng có hảo cảm, Trần Phong cũng không đến nỗi đặc biệt đưa ra ý tốt.
Chuyện tốt như vậy, có rất nhiều Ngự Quỷ sư đánh nhau đến mức bể đầu để đi làm, khiến cho các lão sư đều phải nghiêm túc sàng giần để chọn lựa, chứ đừng nói đến các tay mơ vừa mới đến Không Đảo ngày hôm qua.
Tần Nhị cũng không biết lúc này Trần Phong đang lôi kéo Thẩm Tu vào trong đội ngũ, Ninh Hải Sinh đang ra sức nỗ lực đề nghị được trao trả lại ngự quỷ cũ của gã, lại bị nhân viên thông báo cho biết tên quỷ tộc Ô Lai kia đã được đưa đến tay người khác, khẳng định là không cầm về được, trừ phi chịu đưa ra giá lớn, hoặc là liên hệ với người kia, sau đó lấy lại quyền sở hữu.
Ninh Hải Sinh đấm một đấm lên vách tường, căm hận nói
"Cư nhiên đưa nó cho tên Ngự Quỷ sư mới đến Thẩm Tu kia!"
Lý Dịch cũng không chịu nổi khi người kia tốt, thuận miệng nói
"Còn không phải sao, bỏ đá xuống giếng, cả ngự quỷ của người khác cũng thèm nhỏ dãi, lần này đã lộ bộ mặt thật ra rồi."
Tần Nhị lại không có tâm tình đi để ý đến việc Thẩm Tu lúc này lại có thêm một bút cừu hận, gã bận trốn ở trong phòng vệ sinh, liên lạc lần cuối với Mục Ngôn thông qua ám dạ tiểu tinh linh, sau khi đảm bảo có thể trong ứng ngoài hợp, không có sơ hở nào, mới mang sắc mặt thản nhiên rửa tay đi ra, mang theo bộ dạng nắm chắc phần thắng.
"Làm sao thu thập Thẩm Tu bây giờ? Hiện tại trong tay Hải Sinh không có ngự quỷ, sẽ chịu thiệt một chút a…" Trương Kim đứng ở trong đám người, xoay trái xoay phải nói.
Tần Nhị liếc mắt nhìn vài đồng bạn một cái, trầm giọng nói
"Chờ lúc trở lại hẵng nói, Hải Sinh, ngươi mang theo cái vòng điều khiển quỷ tộc lâm thời, ở trên đường đi chúng ta sẽ tận lực giúp ngươi bắt lấy một con quỷ tộc dùng tạm."
"Nhưng làm sao có khả năng dùng tốt hơn là quỷ tộc đã dùng quen tay…" Ninh Hải Sinh oán trách, đối mặt với thực tại, cũng chỉ có thể lựa chọn làm như vậy.
Bốn người gia nhập đội ngũ thảo phạt, mặc dù bản thân mang tội, thế nhưng rất nhanh Tần Nhị
"làm người khiêm tốn, hiểu chuyện, lễ độ" cùng với Ninh Hải Sinh
"tự nhiên hào phóng, tính tình phóng khoáng" lập tức cùng với một ít Ngự Quỷ sư không biết rõ nội tình nói chuyện đến mức tương đối quen thuộc, mà Trần Phong vốn đã chuẩn bị kỹ càng, nằm ở trạng thái chờ đợi vẫn còn đang tiếp tục đại nghiệp lấy lòng của y.
Thẩm Tu đối với việc vô duyên vô cớ gây sự hại thân kỳ thực không có nhiều chống cự, người đi lại trong giang hồ, nào có cái chậu nào rửa tay, cũng không đến mức cần phải một mình an an ổn ổn tự đi quét tuyết trước cửa, kiên kiên định định mặc kệ tuyết rơi ở trên mái nhà của người khác, hắn hơi nhếch đuôi lông mày, bình tĩnh tâm tình suy tư trong chốc lát, lại nghe thấy Trần Phong tiếp tục khuyên
"Cái tên Tần Nhị kia, nhìn ngươi rất không vừa mắt, lúc trước ta đã có chút cảm giác như vậy, hiện tại nếu hắn lập được công lao, nếu như ngươi không chịu ra sức, có thể sẽ chịu thiệt!"
"Đám người Tần Nhị cũng đi?"
Hắn đột nhiên nhớ tới chuyện của đồng tộc Lục Chiến, ở trong một thôn xóm, hơn nữa chúng nó cũng nói có thể giúp tên quỷ tộc kia giải trừ viên hoàn điều khiển quỷ tộc. Chuyện trùng hợp trên thế gian thật nhiều, thế nhưng cũng không thể đi đánh cược.
Thẩm Tu chú ý thấy tên quỷ tộc đứng ở sau lưng hắn tuy rằng mặt vẫn không hề có cảm xúc, thế nhưng sống lưng thẳng tắp lại hơi hơi run rẩy trong chốc lát.
Trong lòng hắn hơi động, liền ra quyết định.
"Đương nhiên là phải đi, bọn họ phụ trách dẫn đường." Trần Phong đối với một Ngự Quỷ sư mà y từng nhìn nhầm, sẽ không lại để ý một lần nữa, lấy công chuộc tội, nhưng không nhất định có thể thuyết phục được lòng người.
"Nếu có cơ hội, ta cũng hy vọng có thể góp chút sức lực, ngươi có thể giúp ta đệ trình xin phép sao?" Thẩm Tu nhàn nhạt cười nói.
Trần Phong còn chưa kịp tiếp tục phân tích vấn đề được mất trong chuyện này cho người mới, đã nhận được một câu trả lời khẳng định, nhất thời không khỏi có một loại cảm giác thành công khi thuyết phục người khác, Ngự Quỷ sư mới đến có tiềm lực là chuyện rất bình thường, nhưng nhìn người trước mắt này tựa hồ không có nhiều tâm kế.
Nếu như còn tiếp tục từ chối, sau này Tần Nhị được thưởng thức, vươn mình, có thể sẽ thù dai chèn ép tên nam tử này, y không muốn hắn cứ như vậy tiếc hận, Trần Phong cười nói với tên Ngự Quỷ sư mới đến "Ngươi có thể rõ ràng là tốt, ta lập tức đi nói với Hải Thanh đại sư, nếu như có thể, sẽ thông báo cho ngươi, thời gian khởi hành xác định vào lúc xế chiều hôm nay, chuyện nào quá khẩn cấp sẽ tương đối gấp gáp, cho nên hiện tại ngươi tốt nhất là nên chuẩn bị sẵn sàng, phải đảm bảo bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát."
Trần Phong không thể giải thích được vì sao y lại phát hiện bản thân có dự cảm Hải Thanh đại sư cũng sẽ đồng ý việc này, có lẽ là bởi vì thái độ trấn định trầm ổn của nam tử này, hoặc là do lúc trước hắn biểu hiện thực lực không giống bình thường.
Thẩm Tu khẽ gật đầu, mang theo hai tên ngự quỷ trở về phòng, đơn giản thu thập một chút, sau khi thu gom xong bọc quần áo, mới nhớ tới việc trước tiên phải giải quyết vấn đề của tên ngự quỷ Ô Lai kia.
Hắn ra hiệu đối phương đứng sang một chỗ, ngữ khí ôn hòa, dò hỏi
"Ta chỉ là một gã Ngự Quỷ sư sơ cấp, năng lực có hạn, cũng không có ý định nắm giữ hai con ngự quỷ, cho nên mới ký kết hiệp nghị lâm thời với ngươi, chờ đến lúc đi tới biên giới của quỷ giới, sẽ tìm cơ hội thả ngươi rời đi, ngươi có thể tự tìm được về thôn xóm của ngươi sao?"
Lúc Ô Lai bị Trần Phong mang đến nguyên bản nằm ở bên trong trạng thái đờ đẫn, lúc trước ở bên trong nhà giam bị Ninh Hải Sinh hành hạ một lúc lâu, sau khi nhận được phán quyết, lúc đi ra khỏi nhà giam đã không đứng thẳng được, nó nghĩ có lẽ Trần Phong chuẩn bị đem nó bán đi, hoặc là gửi nó trở về Ninh gia, vạn vạn không nghĩ tới… Ô Lai lạnh run giương mắt nhìn tên nhân tộc này một chút, không nghĩ tới lại được nam tử này thu lưu, hơn nữa còn có ý tốt để nó trở thành ngự quỷ lâm thời, đồng thời còn cư nhiên có ý định thả cho nó chạy?!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!