"Các ngươi nói lung tung gì đó!" Tống Bân là người đầu tiên đứng ra phản bác
"Chẳng qua là không thích hợp mới đem gửi về, lẽ nào là người nhà họ Thẩm nhưng quyền lợi đó cũng không có?"
Đỗ Vân cũng gật đầu tán thành
"Nếu là sự tình của ba năm trước, các vị cũng không tận mắt chứng kiến, thì cũng không cần đi nghe tin đồn nhảm."
Thẩm Vinh không lên tiếng, thế nhưng không ít người cũng theo đám đông chú ý tới Thẩm Tu đang đứng lẫn trong đám người, những người biết nhau bắt đầu châu đầu ghé tai, rất nhanh, uy danh Thẩm nhị thế tổ liền bắt đầu lan truyền ra xung quanh, cái danh hiệu này không những biểu thị người này học nghệ không thành thạo, còn ngầm ám chỉ người này hung hăng càn quấy, thích làm xằng làm bậy.
Thẩm Tu cũng không để ý ánh nhìn của những người cùng tộc, ba năm trước hắn không lý do gửi trả quỷ tộc trở về là sự thực, ngược lại không bỏ công sức nghiên cứu thuật pháp của Ngự Quỷ sư, cũng không tích cực hướng về phía trước, loại quan niệm thị phi này vốn đã bị mọi người gán cho hắn sâu tận xương tủy, hắn vẫn nên tiếp tục làm một sinh viên ưu tú là tốt rồi, hắn nhìn bốn phía xung quanh, ánh mắt bình tĩnh như thường khiến nhiều người không dám chủ động trêu chọc đến.
"Mọi người, yêu cầu yên lặng."
Thẩm Hành chủ trì đại cục, hiện tại đang trong thời gian hợp phối, những tin đồn kia, mọi người tự giác âm thầm truyền tai nhau, thời gian vốn eo hẹp, những quỷ tộc này cũng không phải thời điểm nào cũng có thể áp chế hoàn toàn
"Ai muốn hợp phối với quỷ tộc cao cấp, yêu cầu lựa chọn tốt đối tượng mình muốn khiêu chiến, xếp hàng lên hợp phối đài, quy định vẫn như cũ, hợp phối với quỷ tộc cấp cao, cần phải được sự đồng ý của đối phương."
Điểm này đã được nhân tính hóa, dù sao quỷ tộc cường hãn như vậy, cứ coi như là bị pháp thuật áp chế thu phục, nhưng tốt nhất cũng cần có một chút cam tâm tình nguyện, nếu không, sau này nhỡ xảy ra phản phệ thì hậu quả cũng không thể tưởng tượng.
Nhưng nếu là những quỷ tộc trung đẳng, hạ đẳng, hoặc là các loại yêu tinh cùng tinh linh, thì cũng không nhất thiết phải trưng cầu ý kiến của đối phương.
Thẩm Tu vốn là người đứng đầu danh sách yêu cầu hợp phối, thế nhưng hiện tại không cẩn thận bị người chen lấn đẩy ra phía sau, phía trước xếp một đống người trẻ tuổi mang ý tưởng muốn khiêu chiến với quỷ tộc cao đẳng, được lĩnh ngộ truyền thừa mấy trăm năm của Thẩm gia, các Ngự Quỷ sư nghiệp dư được bồi dưỡng một cách tỉ mỉ sẽ không sợ hãi rụt rè, có can đảm điều khiển quỷ tộc, nhất định phải có tinh thần cứng cỏi.
Những người chọn tiểu tinh linh, đều yên phận đứng ở hàng cuối cùng, cũng chẳng muốn vì tranh một vị trí mà gây nên bất hòa.
Tống Bân giật giật miệng, thấp giọng nói thầm
"Ngươi đừng nghĩ ngợi, bọn họ cũng chỉ nói vậy thôi." Ngay cả hắn, cũng thay bạn tốt cảm thấy khá đáng tiếc, tuy rằng năm đó thật sự là vì lý do không thích hợp, còn chuyện có vết thương, lớn hay nhỏ hắn cũng không rõ ràng, bất quá Thẩm Tu chắc chắn sẽ không phải người độc ác sẽ xuống tay với ngự quỷ.
Đỗ Vân muốn an ủi bạn tốt, lại phát hiện đối phương đối với những lời nói ác ý kia tựa hồ thờ ơ, không động lòng, Thẩm Tu khoanh tay đứng tại chỗ, đầu ngón tay giữ lấy móc lồng chứa tiểu tinh linh, kiên trì đợi đến phiên hắn lên hợp phối đài.
Thẩm Vinh ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, mang suy nghĩ ôm đá bỏ xuống giếng, ung dung thong thả nói
"Hiện tại có người thực lực xuống cấp, đến tư cách lên đài chọn lựa quỷ tộc cao đẳng cũng không có, thật không biết là nên buồn hay nên vui đây."
Thẩm Tu có chút thiếu kiên nhẫn với người này cứ líu ríu nói ra nói vào, tốt tính không có nghĩa là thích bị bắt nạt, hơn nữa tính khí hắn vốn không được tốt, nhưng chưa kịp mở miệng, lại thấy đám người phía sau đột nhiên xao động.
"Thực lực có thể thay đổi, đừng có bắt nạt người khác khi hắn cùng đường, còn có thứ gì đó một khi mất đi, cũng chỉ có thể tiếc hận."
Một thanh âm có chút trào phúng vang lên, thanh niên mặc áo trắng chậm rãi đi tới, trên vạt áo có chứa hoa văn kim sắc, nói lên thân phận của người đến, con trai trưởng của mạch chính, một trong vài mầm mống trẻ tuổi được coi trọng nhất trong gia tộc Thẩm thị, Thẩm Tử Hằng chỉ khẽ mỉm cười, liền trong đám người nhấc lên một trận lao xao ầm ĩ.
"Đó là Thẩm Tử Hằng?!"
"Trời ạ, hắn làm sao lại hạ mình đến đây! Trong tộc không phải đặc biệt lựa chọn cho bọn họ quỷ tộc sao?"
"Có thể nhìn thấy thiên tài trong truyền thuyết thật sự là quá may mắn!"
"Lớn lên thật sự tuấn tú, nhìn qua thật sự có gia giáo."
Thẩm Vinh cũng là một trong những thiên tài được gia tộc coi trọng, bất quá thiên phú Ngự Quỷ sư của Thẩm Tử Hằng xác thật là vô cùng xuất sắc, trải qua vài năm tôi luyện, thực lực mỗi ngày một lớn, hắn thấy Thẩm Tu đến mí mắt cũng lười nhấc, liền tiến lên một bước, nói
"Tử Hằng, không nghĩ ngươi cũng đến, là trùng hợp đi ngang qua sao?"
"Thẩm Vinh ca, ta là có việc nên đến."
Thanh niên thẳng thắn nở nụ cười, nhìn quanh bốn phía, thoải mái nói
"Thời gian trước có đến tham quan sân huấn luyện quỷ tộc, cảm thấy có một quỷ tộc rất thích hợp với ta, lần này cố ý đến cầu xin trưởng bối thay đổi ngự quỷ lâm thời, các vị, thật có lỗi khi đến lấy của mọi người một cái ngự quỷ cao đẳng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!