Chương 43: Quái vật

Chuyện của Lục Hành Đông đến đây là kết thúc.

Chúc Hàn Lan sử dụng thủ đoạn chớp nhoáng tiếp quản nhà họ Lục, Lục Khải Tuân trẻ tuổi trở thành chủ nhân tiếp theo của gia tộc.

Trước khi đi, Lâm Trục Thủy nhận lời giúp Chúc Hàn Lan thay đổi phong thủy của ngôi nhà, dỡ bỏ phần lớn những bố cục chiêu tài trước đây, chuyển thành bố cục phong thủy có hiệu quả hòa hoãn hơn.

Lâm Trục Thủy nói Chúc Hàn Lan hãy suy nghĩ cho kỹ, vì sau khi hắn dỡ bỏ bố cục chiêu tài, sự nghiệp nhà họ Lục sẽ bị ảnh hưởng. Chúc Hàn Lan lại cười đáp: "Con cháu tự có phúc của con cháu, tôi chỉ mong Khải Tuân có một cuộc sống bình an."

Nhìn biểu cảm của bà, Chu Gia Ngư nghĩ bà thật lòng muốn thế.

Ra tay với Lục Khải Tuân là nước cờ ngu ngốc nhất của Cam Thiên Bình. Cô ta chạm vào giới hạn cuối cùng của Chúc Hàn Lan, khơi dậy bản năng làm mẹ trong bà, để rồi cuối cùng phải nhận lấy kết cục bi thảm.

Lúc trước cậu không để ý, bây giờ suy nghĩ kỹ càng mới hiểu việc người nhà họ Lục đột nhiên phát hiện hài cốt ở sân sau cũng là tác phẩm của Chúc Hàn Lan. Tìm thấy nơi Cam Thiên Bình vứt xác chết chỉ trong một thời gian ngắn, quả nhiên không nên trêu chọc Chúc Hàn Lan đang nổi giận.

Về phần Chúc Hàn Lan đã dùng cách gì để giết Lục Hành Đông thì vẫn còn là ẩn số, nhưng hẳn có liên quan đến việc thụy khí trên người bà bỗng dưng biến mất. Công đức tích lũy qua mấy chục năm làm việc thiện bị tổn hại, trên người còn xuất hiện hắc khí, đó chính là cái giá phải trả của việc sử dụng âm thuật giết người.

Dường như Lâm Trục Thủy cũng có chút tiếc nuối cho Chúc Hàn Lan, nhưng hắn không tùy tiện nhúng tay vào chuyện nhân quả.

Khi chuẩn bị quay về, hắn nói với bà rằng mệnh của Lục Khải Tuân rất tốt, có điều năm hai mươi mấy tuổi anh sẽ gặp một kiếp nạn, nếu vượt qua được thì cả đời bình an. Kiếp nạn đó chính là vụ tai nạn giao thông, nay Lục Khải Tuân đã khỏe lại, chỉ cần anh không làm những chuyện thương thiên hại lý, từ nay về sau sẽ thuận buồm xuôi gió.

Chúc Hàn Lan nghe vậy bèn mỉm cười, "Nếu thế thì tôi yên tâm rồi."

Lâm Trục Thủy gật gật đầu, quay lưng rời đi. Chúc Hàn Lan đứng phía sau chợt cất tiếng: "Lâm tiên sinh, sau này nếu chúng tôi có thể hỗ trợ việc gì, xin ngài cứ nói. Nhà họ Lục và nhà họ Chúc nợ ngài một ân huệ lớn."

Lâm Trục Thủy phất phất tay, nhưng hắn vẫn không trả lời.

Ba thầy trò lên máy bay, Lâm Trục Thủy hỏi Chu Gia Ngư và Thẩm Nhất Cùng còn chỗ nào chưa hiểu không.

Chu Gia Ngư chấn chỉnh lại dòng suy nghĩ của mình. Ngay từ đầu, bệnh loét đồng tiền của Lục Hành Đông là do Cam Thiên Bình gây ra. Lâm Trục Thủy từng nói vết loét của Lục Hành Đông chỉ xuất hiện trên cơ thể người chết, nghĩa là Lục Hành Đông ăn thịt người chết xong mới mắc phải căn bệnh đó.

Tuy Cam Thiên Bình khiến Lục Hành Đông mắc bệnh, nhưng cô ta không muốn Lục Hành Đông chết nhanh như thế. Cam Thiên Bình muốn để Lục Hành Đông biết dù tất cả mọi người có chán ghét và xa lánh ông ta thì cô ta vẫn "tình nguyện" ở lại bên cạnh chăm sóc. Lo rằng Lục Khải Tuân sẽ ảnh hưởng đến địa vị của mình tại nhà họ Lục, Cam Thiên Bình quyết định thủ tiêu Lục Khải Tuân, vị thư ký tên Trương Diệu cũng tham gia vào kế hoạch này.

Sau khi phát hiện tất cả mọi chuyện, Chúc Hàn Lan đã thẳng tay giải quyết, bà gi. ết ch. ết Lục Hành Đông, vạch trần chuyện Cam Thiên Bình mua bán thi thể, chặt đứt khả năng phản kích của cô ta.

Chu Gia Ngư: "Tiên sinh, vậy ba ruột của Lục Tiểu Húc là ai?"

Lâm Trục Thủy bình thản đáp: "Không biết, nhưng nếu tôi đoán không lầm, cậu ta cũng chẳng phải là máu mủ của Cam Thiên Bình."

Chu Gia Ngư và Thẩm Nhất Cùng há hốc miệng, không kịp đội mũ bảo hiểm.

Lâm Trục Thủy: "E là Cam Thiên Bình đã bắt đầu tiếp xúc với những vật xấu xa đó từ lâu. Nếu không xử lý cẩn thận thì cơ thể sẽ bị ảnh hưởng nặng nề. Không chỉ mình Cam Thiên Bình, Trương Diệu lén lút quan hệ với cô ta cũng mất khả năng sinh sản."

Chu Gia Ngư nhủ thầm, không ngờ nghề phong thủy lại nguy hiểm như vậy, may mà cậu hoàn toàn không cần lo lắng chuyện con cái.

Lâm Trục Thủy dặn Chu Gia Ngư nhớ mang theo chiếc gương cổ để đề phòng bất trắc. Nhắc đến gương, Chu Gia Ngư lại nhớ tới người giấy, chẳng hiểu sao cậu thấy tủi thân kinh khủng, cảm giác như mình bị bi. ến th. ái theo dõi vậy: "Tiên sinh, sao kẻ đó cứ nhắm vào tôi mãi thế?"

Lâm Trục Thủy nghe vậy bèn dịu dàng đáp: "Bởi vì nhìn cậu rất ngon."

Chu Gia Ngư: "..."

Thẩm Nhất Cùng ngồi cạnh giải thích: "Thì tôi đã bảo anh là một cây kem siêu to khổng lồ di động còn gì? À khoan, hiện giờ trời lạnh nên ít người ăn kem, vậy anh là đùi gà siêu to khổng lồ."

Chu Gia Ngư uất ức lắm luôn.

Thẩm Nhất Cùng vỗ vai cậu: "Đừng lo, tụi tôi sẽ không để anh bị xơi bậy bạ đâu, dù là đùi gà thì cũng có quyền lựa chọn bị ai ăn chứ."

Chu Gia Ngư: "..."

Vì chuyện của Chu Gia Ngư nên Lâm Trục Thủy về nhà chưa được bao lâu lại lên kế hoạch đến Xà Sơn. Hắn cho bọn họ nghỉ ngơi hai ngày rồi chuẩn bị xuất phát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!