Không chỉ Từ Nhập Vọng đang mở cửa cho tình yêu của mình là sợ hãi, ba đứa còn lại đứng cạnh nhìn cũng phải nín thở.
Từ Nhập Vọng kéo mạnh khiến cánh cửa sắt bật mở, phát ra tiếng kêu cót két. Nào ngờ anh ta còn chưa kịp phản ứng, đã có thứ gì vừa mềm vừa ướt ngã lên người anh.
Ba tên kia rủa thầm trong lòng, lập tức nhảy tuốt ra xa y như thỏ. Từ Nhập Vọng ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn thấy một gương mặt đã nổi bong bóng sưng phù.
"... Á Á Á!!!" Anh ta lủi về phía sau, gào thét như điên: "MẸ KIẾP, CÁI GÌ THẾ NÀY?! CÁI GÌ THẾ NÀY HẢ?!"
Khung cảnh này đáng lẽ phải vô cùng kh. ủng bố, từ bầu không khí rùng rợn đến cái xác đã phù nề, nhưng Chu Gia Ngư nhìn Từ Nhập Vọng chạy tán loạn khắp nơi y như con ruồi không đầu thì lại thấy buồn cười.
Từ Nhập Vọng phát rồ cả lên, luôn mồm chửi tục: "Đậu má nhà nó!"
Đàm Ánh Tuyết vội nói: "Anh đừng chạy nữa, coi chừng đạp trúng người ta!"
Khoảng 5, 6 phút sau, Từ Nhập Vọng cuối cùng cũng bình tĩnh lại, run rẩy châm một điếu thuốc: "Con rồng đó thật đáng sợ."
Chu Gia Ngư trêu: "Lỡ rồng nhà người ta cũng bị dọa thì sao, có kẻ dám phi tang thi thể ở đó cơ mà."
Từ Nhập Vọng ai oán liếc nhìn Chu Gia Ngư: "Con rồng ấy và tôi, cậu chọn ai?"
Chu Gia Ngư bình tĩnh đáp: "Tôi chọn cái chết."
Bầu không khí cũng bớt nặng nề hơn. Sau khi đã chấp nhận sự thật thì bọn họ mới từ từ đến gần để kiểm tra tình trạng thi thể. Từ Nhập Vọng đi ở cuối hàng, hiển nhiên đã bị "tình yêu" đột ngột xuất hiện của mình dọa cho khiếp vía, bấy giờ tay chân anh ta hãy còn run run.
Xác người chết đuối hẳn phải đáng sợ lắm, cơ thể thối rữa và đặc biệt là mùi phân hủy thật sự khiến người ta khó chịu.
Đây là lần đầu tiên Chu Gia Ngư tận mắt chứng kiến người chết nên cũng hơi rén. Không ngờ Đàm Ánh Tuyết lại là kẻ can đảm nhất trong bọn. Cô nàng đi trước tiên phong, thậm chí còn thò đầu vào cửa hầm xem xét: "Ồ, hóa ra Từ Nhập Vọng không chỉ có duy nhất một tình yêu..."
Từ Nhập Vọng quát to: "Cô đừng có nói nhảm!"
Anh ta cũng nhìn sang, phát hiện sau cửa còn mấy cái xác nữa, đếm kỹ thì tổng cộng có năm người đang nằm đó.
Chu Gia Ngư quan sát kỹ càng rồi nghi hoặc nói: "Mấy cái xác này... được bảo quản tốt đấy chứ."
Mới đầu cậu còn tưởng thi thể bị trương phình do ngâm nước, đến khi nhìn lại mới thấy cái xác không thối rữa nhiều, có thể nói là được bảo quản khá tốt. Chắc là lúc còn sống người nọ khá mập nên họ mới hiểu lầm.
"Là bảo quản quá tốt mới đúng." Đàm Ánh Tuyết ngồi xuống nghiên cứu. Cô gái này đúng là gan tày trời, móc túi nilon ra bọc vào tay rồi bắt đầu lục lọi túi áo và túi quần của cái xác.
Ba tên đực rựa còn lại đều nhìn cô nàng bằng ánh mắt ngưỡng mộ, riêng cậu chàng Edmond trông như kiểu sắp về với Chúa tới nơi.
Đàm Ánh Tuyết loay hoay một lát, không ngờ lại tìm được thật. Hình như là thẻ công tác, phía trên còn ghi tên tuổi và ngày tháng năm sinh. Đàm Ánh Tuyết nương theo ánh đèn tù mù mà săm soi tấm thẻ trong tay: "Woa! Đây là nạn nhân mất tích hồi năm ngoái mà!"
Từ Nhập Vọng lại chửi thề. Xác chết ngâm trong nước 1 năm trời đáng lẽ phải rữa nát từ lâu, nhưng nước trong Tỏa Long Tỉnh hiển nhiên không phải nước bình thường, không những bảo quản thi thể cực tốt mà còn rất "nhiệt tình" đưa người về chốn cũ.
Chu Gia Ngư hỏi: "Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?"
Từ Nhập Vọng: "Cậu có ý kiến gì không?"
Chu Gia Ngư: "Gọi cảnh sát?"
Đàm Ánh Tuyết lên tiếng: "Đương nhiên là phải gọi cảnh sát, cơ mà chúng ta nên báo cho ban tổ chức trước đã, nhưng bây giờ lại không có điện thoại di động."
Họ không mang theo thiết bị liên lạc, mấy cái xác này lại là manh mối vô cùng quan trọng.
"Vậy ai ở lại đây canh chừng?" Từ Nhập Vọng giơ tay, "Nói trước là tôi không ở lại một mình đâu nhé."
Ban nãy bị dọa cho hồn vía lên mây nên bây giờ anh ta hãy còn sợ hãi, cứ cảm giác đám người chết kia sẽ bật dậy bất cứ lúc nào.
"Ừm..." Đàm Ánh Tuyết vừa định bảo cô và Edmond sẽ ở lại đây canh chừng, nhưng xem ra Edmond còn sợ hơn cả Từ Nhập Vọng. Đôi mắt màu xanh đã rơm rớm nước, chẳng khác nào thiên sứ nhỏ ngoan ngoãn bị bắt nạt làm cô cũng phải mềm lòng: "Thế này nhé, để Gia Ngư đi thông báo, còn chúng ta sẽ ở lại đây chờ cậu ấy..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!