Đông Bắc Hoàng Bất Hoán, chỉ cần là người hiểu biết về Chồn, đều sẽ biết đến truyền thuyết này .
Truyền thuyết này ở Đông Bắc, có một nhà họ Hoàng , chuyên kinh doanh về da Chồn. Người kinh doanh về da Chồn không ít, nhưng chỉ có nhà hắn là da Chồn chất lượng tốt nhất. Da Chồn từng tấm như tơ lụa , lại mềm lại mượt , da cao cấp nhất thậm chí so được với lông chồn.
Bởi vì da chất lượng cực tốt , kinh doanh người nhà họ Hoàng càng làm càng lớn, rất nhanh liền trở thành thương nhân về da Chồn lớn nhất một vùng Đông Bắc này .
Trong nghề người người đều nói, nhà họ Hoàng có thể có được da tốt như đến như vậy , là bởi vì có giao dịch với Hoàng Bì Tử , bọn họ kiếm tiền, có được hơn phân nửa đều lấy đi xây một toà đại mộ cho tổ tông Hoàng Bì Tử . Đại mộ này nhất thiết phải dùng đến quy cách cực cao quý để chôn cất , cho xuống chôn cùng có ngàn tôn đồng thau dê bò, lại lấy ngàn cân nặng cửa sắt để phong mộ.
Chỉ là sau này , nhà họ Hoàng kiếm tiền nhiều hơn, liền nổi lên tâm tư khác. Hơn nữa lúc ấy đột nhiên xảy ra chiến tranh , nơi nơi đều lộn xộn, người nhà họ Hoàng liền nghĩ đem tiền mình kiếm được đổi sang vàng thổi , từ Đông Bắc trộm vận chuyển đi ra ngoài ... bọn họ hoàn toàn quên mất ước định của mình với Hoàng Bì Tử.
Mà việc khủng bố nhất lại phát sinh vào lúc này.
Ngay khi người nhà họ Hoàng chuẩn bị suốt đêm rời đi, đột nhiên có một hòa thượng tìm tới cửa , nói nhà bọn họ sắp có tai ương .
Lúc ấy tộc trưởng nhà họ Hoàng vẫn là tương đối tin vào điều đó, lập tức mời vị hòa thượng vào cửa , lời ngon tiếng ngọt dò hỏi rốt cuộc là chuyện như thế nào.
Vị hòa thượng đó chỉ vào người nhà họ Hoàng ở đây , nói một câu: "Không thể kêu tên."
Người nhà họ Hoàng nghe xong thì không hiểu ra sao, không rõ trong miệng hòa thượng nói không thể kêu tên là có ý gì, vị hòa thượng đó cũng không muốn nhiều lời, hướng về phía bọn họ làm lễ , mặc kệ người nhà họ Hoàng ngăn cản mà dứt khoát rời đi.
Hòa thượng đi rồi, người nhà Hoàng lại trước sau không thể hiểu được hàm nghĩa trong miệng hoà thượng đó , nhưng mà ngay đêm đó, khi bọn họ đem những thỏi vàng đóng gói cẩn thận để lên xe, gia chủ nhà họ Hoàng đột nhiên kêu một tiếng: "Hoàng Vân Tòng."
Hoàng Vân Tòng là con trai nhỏ của gia chủ nhà họ Hoàng , lúc ấy đang được bế trong lòng đi lên xe, ai biết một tiếng Hoàng Vân Tòng vừa ra khỏi miệng , hắn liền phát ra tiếng kêu thê lương, cả người ngã xuống mặt đất.
Những người khác đang muốn tiến lên, lại phát hiện trên người Hoàng Vân Tòng bắt đầu mọc ra lông tóc màu vàng , lông tóc kia phảng phất là từ bên trong thịt cưỡng ép mà mọc ra , mọc đến cả người Hoàng Vân Tòng da tróc thịt bong, cơ hồ nháy mắt biến thành một người máu thịt nhầy nhụa .
"Aaaa..." Hoàng Vân Tòng trên mặt đất quay cuồng kêu la thảm thiết, không bao lâu đã biến thành một thứ có lông xù khắp người . Những người khác thấy một màn này đều hoảng sợ , trong lúc nhất thời lại không có người dám tiến lên xem xét tình hình .
Gia chủ nhà họ Hoàng thấy dáng vẻ con trai nhỏ của mình như vậy cũng bị dọa cho mặt không còn giọt máu, vội vàng kêu những người khác mau tới giúp đỡ, nhưng ai ngờ tới , những người hắn gọi lại , toàn bộ đều ngã xuống đất, trên thân thể mỗi người đều mọc ra rất nhiều lông tóc.
Trong nhà tổn thất mấy người, gia chủ nhà họ Hoàng rốt cuộc cũng hiểu được chuyện gì , hắn cũng là một hán tử tâm huyết , quỳ rạp xuống đất rồi dập đầu thật mạnh mấy cái, nói cầu xin Hoàng tổ tông tha cho bọn họ một mạng, bọn họ đã biết sai, sẽ không rời khỏi nơi này...... sau khi nói xong, liền quyết đoán rút dao đem lưỡi của mình trực tiếp cắt đi .
Sau đó những người nhà họ Hoàng rốt cuộc có chết hay không, lại không một ai biết, điều mọi người duy nhất biết được , chính là nhà bọn họ thật sự bắt đầu chuẩn bị tu sửa mộ Chồn . Tuy rằng tu sửa ở đâu thì cụ thể không ai biết, nhưng xác thật là tốn không ít tiền, riêng hơn một ngàn tượng đồng tôn tinh mỹ dê bò, đều tốn một số tiền lớn .
"Cho nên truyền thuyết này rốt cuộc vẫn là có tồn tại thật sao ?" Thẩm Nhất Cùng đánh đèn pin hướng bên trong đi, "Nghe thế nào mà thấm người như vậy ."
"Ai biết đâu ." Từ Nhập Vọng nói, "Bất quá từ trước đến nay Hoàng Bì Tử là động vật rất tà , sau này chúng tôi ở đây gặp được đều sẽ tương đối chú ý, sau khi đánh chết còn phải đem da lông đi thiêu."
Nói đến Hoàng Bì Tử, Thẩm Nhất Cùng liền nhớ tới trong nhà mình có một bạn Chồn mỗi ngày đều bá chiếm cái bàn chơi mạt chược , từ trên người nó một chút quỷ khí cũng nhìn không thấy đâu , phảng phất như đã biến thành một nhân viên xã hội công chức , tràn ngập hương vị thế tục.
"Vận khí của chúng ta cũng quá tốt rồi , vậy mà vào được ngôi mộ này ." Thẩm Nhất Cùng đứng ở trong đại sảnh trống rỗng, quan sát khắp nơi .
Đại sảnh này vốn nên là chất đầy đồ bồi táng, nhưng bây giờ tất cả đều không thấy bóng dáng đâu , chỉ còn lại một cái sảnh rỗng tuếch, từ quy mô đại sảnh này mà nói , nếu nơi đây đúng thật là mộ táng, như vậy thì quy mô của ngôi mộ này chỉ sợ là cực kỳ lớn .
"Ở đây có đường nè ." Từ Nhập Vọng chợt nói .
Thẩm Nhất Cùng đi tới hướng Từ Nhập Vọng nói , thật sự là thấy được một con đường khác , hắn nói: "Mắt của anh không tồi, này cũng có thể nhìn thấy được ."
"Vẫn ổn ." Từ Nhập Vọng nói, "Nếu là cậu không bận quần áo thì tôi nhất định không nhìn thấy cậu đâu ."
Thẩm Nhất Cùng: cái tên Từ Nhập Vọng này ăn nói kiểu gì vậy trời , xứng đáng không theo đuổi được Chu Gia Ngư.
Trong đại sảnh không khí cũng không có vẩn đục, bởi vậy phỏng đoán phụ cận nhất định có lỗ thông gió , có thể tìm được lỗ thông gió, bọn họ hẳn là có thể từ chỗ đó đi ra ngoài ... đương nhiên, còn phải tìm được rồi mới nói tiếp...
Lúc bọn họ đi tới gần con đường nhỏ đó , Thẩm Nhất Cùng chú ý thấy trên mặt đất có dấu vết lôi kéo. Dấu vết này giống như có người đem vật nặng kéo trên sàn nhà , hắn còn thấy ở trên vách tường có một ít va chạm khá sâu .
Chất lượng vách tường hắn đã dùng chủy thủ thử qua, có thể ở trên lưu lại dấu vết như vậy , không biết phải tốn bao nhiêu sức lực.
"Đây là cái gì?" Từ Nhập Vọng lại đột nhiên phát hiện ra cái gì, bước chân dừng lại .
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!