Cuối tháng năm, thành phố Z chào đón mùa hạ tới. Mùa mưa giông vẫn còn chưa đến, nhưng những cơn mưa dằng dặc đã vén màn mùa hạ trước.
Ngoài trời oi bức nóng ẩm, hơi nóng bốc lên từ dưới lòng bàn chân như cái xửng hấp. Ở trong phòng thì lại ngược lại, trong phòng thu bật loại điều hòa dạng yếu, gió mát từ từ hút hết hơi ẩm ướt, chỉ là khí nóng oi vẫn không tản bớt đi, trên mặt đất phủ một lớp sương mỏng màu bạc, bị nhân viên bước qua bước lại giẫm lên, hằn đầy một loạt dấu chân ướt sũng.
Biên Lê đi qua đi lại hẳn hai lượt, không thể đi lại cho đàng hoàng được, sàn nhà trơn tới độ suýt nữa thì cô ngã vật ra. Liên tiếp hai lần như thế, ngay cả Đại Hùng cũng không chịu được, anh ấy tiến lên, khẽ túm lấy cổ áo Biên Lê, đi về sảnh phòng thu.
"Ấy…anh làm vậy khiến em chẳng còn mặt mũi nào mất…" Biên Lê nhỏ giọng kháng nghị, nhưng cô còn đang nói thì chân lại trượt cái.
Nhân viên đi qua đi lại thấy thế đều nhìn sang bên phía bên này cười cười, nhìn Biên Lê bị Đại Hùng xách lên y như con gà con.
"Còn tưởng rằng sang năm mới em sẽ trưởng thành hơn, mấy hôm trước còn khen em, bây giờ bắt đầu phản kháng rồi hả? Không phải là do trông thấy em dễ bị trơn ngã sao?" Giọng điệu của Đại Hùng rõ ràng là đang khó hiểu.
Kỳ thực, nếu xem xét mấy ví dụ tiêu biểu trong vòng nhân khí, đều có thể thấy được, bất kể là giới nghệ thuật, giới thần tượng hay giới model, toàn bộ các nghệ sĩ trưởng thành theo năm tháng sẽ có chỗ ổn định lại. Nhưng mà, về phần thể hiện phương diện ổn định này mỗi người đều khác nhau, song cái khí chất đã được trải qua giũa mài này thì người mới không thể so được.
Đại Hùng làm người quản lý cũng đã được một khoảng thời gian, lúc Gemini mới thành đoàn, ba người họ đều có thế mạnh riêng, cũng hơi thẳng tính. Nhất là Biên Lê, lúc vừa mới vào giới, có hơi ngây thơ, không chỉ là người trong giới có thể nhìn thấu, mà ngay cả người ngoài giới liếc phát cũng có thể làm vỡ mất sự hồn nhiên ấy.
Cô tính tình như trẻ con, lại vô cùng nhiệt tình, khiến cho người ra yêu quý như cô em gái nhỏ. Nhưng ở trong giới này, nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn sẽ bị thiệt thòi, sẽ bị ngã đau.
Có điều, nhắc tới cũng đáng mừng, đúng lúc Đại Hùng không nhịn nổi muốn dạy dỗ thì chính đứa nhỏ này lại tự mình hiểu chuyện hơn.
Trông đã thận trọng hơn trước nhiều, tuy vẫn giữ được phần tính tình hồn nhiên đó, nhưng đã có bình tĩnh hơn, tình tình ngày càng ổn, bước đầu đã có được phong thái để có thể đứng ở đỉnh cao trong tương lai tới.
Đại Hùng ở trong công ty cứ gặp người là khoe, nói rằng bản thân cuối cùng cũng đào tạo một cây con nhỏ thành một cái cây cứng cáp rồi. Mà bây giờ xem ra, cô gái nhỏ này vẫn là thanh niên bé bỏng, da mặt mỏng vô cùng. Nhưng vẫn hiểu được, tâm tình có ổn định thế nào thì người ta vẫn là cô gái nhỏ mới đôi mươi.
Bây giờ, Biên Lê cũng không phản kháng nữa, còn nhỏ giọng bức xúc: "Thế cũng không cần xách em…"
"Thế chẳng lẽ anh bồng em chắc? Không nói đến chuyện anh không muốn, người ngoài nhìn thấy còn tưởng anh đối với em không tốt, fan hâm mộ lại lên mạng nổi dậy, thì anh cũng hết cách." Đại Hùng nói liên miên, bắt đầu nói cái là lại thao thao bất tuyệt.
"Lần trước em với Hạ Vân Tỉnh ở trên hot search kia, weibo của anh như bị xâm chiếm vậy, cũng vì thế mà Lý Ca giận phớt lờ anh suốt một tuần, lão ấy cảm thấy anh tiếp cận lão là có mục đích riêng." Đại Hùng nói xong thì thở dài.
Biên Lê có hơi bất mãn: "… Đừng nói với em mấy lời ấy, thật ra anh là anh cảm thấy Lý Ca không có lý lẽ thôi, đây mới là trọng điểm này."
Người của Lý Ca theo ACE tung hoành khắp thế giới, đến những nơi xinh đẹp trên thế giới, vô cùng vui vẻ, trải qua thời gian cũng coi như thoải mái.
Phần thịt trên khuôn mặt chất phác của Đại Hùng rung lên: "Em khoan hẵng nói gì, anh chợt nhớ ra, em với Hạ Vân Tỉnh rốt cuộc là có chuyện gì hả, mỗi lần anh hỏi em, em đều ngậm miệng im lặng, em còn coi anh là quản lý của em không hả?"
Ban cấp cao của công ty ra một đống biện pháp, sau này cũng không còn quản chặt thế nữa, mà nhân vật chính khác của chuyện này lại không ở trong nước. Đại Hùng thật sự không có cách nào để biết được.
Đi qua hành lang có sàn đá cẩm thạch trơn ướt, trước mặt chính là cửa vào của phòng thu.
Biên Lê thấy Đại Hùng muốn nhắc lại chuyện cũ, cô vội giãy giụa, muốn chạy tuột vào trong phòng thu. Cái chuyện này rõ ràng đã qua gần nửa năm rồi, anh ấy vẫn kiên trì nhắc tới, hóa ra là trong lòng vẫn luôn để bụng chuyện này, không hỏi được rõ nguyên cớ thì nhất định không chịu dừng.
Cô có ngu mới đi nói thật với anh.
Biên Lê hướng về phía anh ấy vẫy vẫy tay: "Được rồi, em đi vào đây, đợi lát nữa anh quay lại đón bọn em sau."
Đại Hùng gật đầu: "Tương tác tốt vào, nhớ chú ý đến fan nhiều hơn, nói nhiều chút, đừng có cứ đứng ở đằng sau người khác cười mãi, biết chưa?"
Biên Lê đáp lại tiếng rồi đẩy cửa phòng thu bước vào, nửa người đã tọt vào bên trong.
Nói đến chuyện chính, Đại Hùng lập tức khôi phục lại trạng thái nghiêm túc, y như bà mẹ già, gào với Biên Lê: "Này, nói với hai cô chị của em, nhớ biểu hiện cho tốt, nhìn bản gợi ý nhiều vào, cũng có nhiều thủ tục đấy, ở hiện trường có trợ lý đài truyền hình giúp mấy đứa, anh không vào được, nên ở bên ngoài đợi các em."
"Ầy, em biết rồi, anh còn không tin em ư?" Biên Lê xua xua tay, đi thẳng vào luôn, để lại cho Đại Khúc khoảng trống.
Nguyễn Tương Nghi với Ứng Tuyết lai đã đợi ở trên khấu từ lâu, hiện trường vẫn chưa chuẩn bị xong, Biên Lê làm mấy động tác tấu hài, đi ra khỏi khu WC.
Hôm nay Gemini đều tập trung ở đây là vì mỗi năm sẽ làm fan meeting một lần, tổ chức sinh nhật cho fan hâm mộ.
Phần là để chúc mừng sinh nhật các thành viên, phần khác là muốn dành thời gian trải qua cùng với fan hâm mộ. Không chỉ mang ý nghĩa nghi thức, mà còn tạo được sự ngầm hiểu, tác động lẫn nhau giữa thần tượng và fan, có thể khiến quan hệ này gần gũi hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!