Chương 6: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

Nói thật, cái khung cảnh hai phe giằng co giương cung bạt kiếm ánh mắt tóe lửa như này, là một loại khung cảnh vô cùng nghiêm túc.

Hoắc Nhiên cực kỳ xác định trước khi Khấu Thầm mở miệng, cậu đã sẵn sàng cưỡng chế khó chịu xoay người rời đi nếu như đi không được vậy thì chỉ đành đánh một trận.

Nhưng lúc này cậu lại đột nhiên bật cười.

Thoáng cái cậu cười ra tiếng.

Còn dẫn Từ Tri Phàm thoát vai, cười còn vang hơn cậu.

Đây là chuyện vô cùng không nên, khiến mấy người khối 12 lập tức khó chịu.

"Kiếm chuyện phải không?" Hoa khôi lạnh mặt, nhưng mà tuy là Hoắc Nhiên và Từ Tri Phàm cười, nhưng cô ta vẫn tóm chính xác đầu xỏ không buông tha, nhìn Khấu Thầm chằm chằm.

Hoắc Nhiên không nhịn được quan sát bốn nam sinh kia, xác định đều có miệng, loại thời điểm này người phát ngôn khiêu khích chửi người nói lời hung hãn vẫn do hoa khôi đảm nhận, thực sự có hơi khó hiểu.

Nữ lão đại ở trường học bọn họ thật sự không thấy nhiều.

Nhà vệ sinh xa quá. Khấu Thầm nói vừa kéo lưng quần

"Nếu mấy người tè xong thì đi, tham quan phải thu phí."

"Mày là học sinh lớp nào?"

Cuối cùng có một nam sinh mở miệng.

Khấu Thầm từ từ quay đầu lại, Hoắc Nhiên chỉ nhìn một bên mặt của Khấu Thầm cũng có thể nhìn ra được trêи mặt cậu toàn là

"Có phải da mày ngứa hay không, mày thế mà dám hỏi ông đây học lớp nào".

"Lần sau khi gây hấn với người khác phải nghe ngóng rõ ràng trước." Khấu Thầm không nhanh không chậm nói

"Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."

Mấy người học sinh kia không nói gì, đưa mắt nhìn nhau mấy cái, hình như có hơi do dự.

Lớp 11 Văn 1. Khấu Thầm thở dài

"Khấu Thầm, nghe ngóng xong thì đến tìm tao là được, nếu không yên tâm để lại số điện thoại cho mày?"

Đi. Hoa khôi nhíu mày, lại nhìn chằm chằm Khấu Thầm, lôi cánh tay nữ sinh bên cạnh đi.

Nữ sinh kia bị cô ta kéo loạng choạng một cái.

Mấy người đó khi đi qua bên cạnh Hoắc Nhiên và Từ Tri Phàm, Hoắc Nhiên lại liếc nhìn nữ sinh bị hoa khôi lôi đi kia, dáng vẻ trông còn không xinh bằng hoa khôi, luôn cúi đầu chưa từng ngẩng đầu lên.

Hoắc Nhiên cũng thở dài, cậu biết có một vài nữ sinh thích ở cùng với nữ sinh mà ở một vài phương diện không bằng bọn họ, để làm nổi bật chính mình.

Sau khi mấy người kia đi khỏi, Từ Tri Phàm liếc mắt nhìn Khấu Thầm vẫn còn đang đứng bên tường cúi đầu nhìn đũng quần của mình, do dự vài giây: Mày tè thiệt à?

Không. Khấu Thầm cười, xoay người kéo quần lên

"Tao đi vệ sinh xong mới đến đây, vốn dĩ không muốn qua lúc này, thấy hai cậu qua đây, tôi mới đi theo."

Hứa Xuyên đâu?

Từ Tri Phàm hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!