Chương 4: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

"Hôm nay Hồ Dật cứ sao sao ấy." Lúc tan học Giang Lỗi nhìn Hồ Dật một mình đi trước bọn họ mấy bước.

Sao vậy? Hoắc Nhiên lướt nhìn cái gáy của Hồ Dật

"Khi tao không muốn để ý đến tụi mày tao cũng đi ở trước."

"Không phải chuyện này."

Giang Lỗi nói

"Hôm nay nó nói ít quá, không bình thường."

Ừ. Từ Tri Phàm gật đầu

"Tao cũng thấy vậy, hôm nay nó cũng đến muộn."

Hay là hỏi thử? Hoắc Nhiên nói.

"Trước đừng hỏi đi, nếu ngày mai nó vẫn không nói, thì hỏi." Từ Tri Phàm nói.

Được thôi. Hoắc Nhiên duỗi người

"Buổi tối tụi mày rảnh không?"

Mấy giờ? Từ Tri Phàm hỏi.

12 giờ. Hoắc Nhiên nói.

"Đệt, không rảnh, 12 giờ tao đã ngủ đến vòng thứ ba rồi." Giang Lỗi nói

"Mày muốn làm gì đó? Huấn luyện ban đêm à?"

"Tao không đi huấn luyện ban đêm với mày đâu."

Từ Tri Phàm lập tức nói.

Đi quỷ lâu. Hoắc Nhiên nói.

"Lớp tự học buổi tối à?" Giang Lỗi hỏi

"Mày giả làm học sinh giỏi gì chứ."

"Học sinh giỏi nhà mày 12 giờ chạy đến trường tự học buổi tối!" Hoắc Nhiên nhíu mày Đi quỷ lâu thật.

Cái gì? Giang Lỗi sửng sốt.

Để làm gì? Từ Tri Phàm nói cùng lúc với Giang Lỗi.

Hồ Dật đi phía trước cũng quay đầu lại: Mày bị hâm à?

"Tụi mày cứ nói ai rảnh đi với tao đi." Hoắc Nhiên nói

"Tao hẹn đi quỷ lâu với Khấu Thầm."

"Vậy Khấu Thầm đi chung với mày là được rồi." Giang Lỗi nói.

Mày cút! Hoắc Nhiên chỉ Giang Lỗi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!