Chương 37: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

Kết quả chung kết nhảy cao giống như Khấu Thầm suy đoán, hạng nhất quả nhiên là học sinh thể thao lớp mười đã phá kỉ lục, chênh lệch một centimet, đoán là năm sau có thể phá luôn kỉ lục.

Hoắc Nhiên giành được hạng hai, không có thực hiện được lời cam đoan mà Khấu Thầm nói đại với lão Viên.

Nhưng mà nhóm bảy người cho rằng thành tích nhảy cao này có thể coi là hạng nhất.

"Dù sao cũng không phải là học sinh thể thao có đúng không." Giang Lỗi nói,

"Với lại Hoắc Nhiên trông còn đẹp trai hơn học sinh thể thao kia."

Lý do chính đáng.

Từ Tri Phàm gật đầu.

"Được đó, tính như vậy rất hợp lý." Ngụy Siêu Nhân nói,

"Tính như vậy, Khấu Thầm coi như là phá kỉ lục 1000 mét rồi, dù sao nó cũng đã bỏ rơi học sinh thể thao ở đằng sau rồi."

Đúng! Mọi người nhao nhao gật đầu.

Từ sân vận động đi đến căn tin, sẽ đi qua lều y tế, một chiếc xe cấp cứu của bệnh viện bên cạnh đậu ngay bên sân vận động, Đào Nhụy cùng một bác sĩ đang khử trùng cho một nam sinh có đầu gối, cánh tay và cằm đều bị cà rách.

Đi đâu vậy!

Nhìn thấy mấy người bọ họ, Đào Nhụy mỉm cười hỏi.

Đi nhà vệ sinh ạ. Hứa Xuyên trả lời.

Thật sao? Đào Nhụy nhìn cậu ta,

"Em nói đến nhà vệ sinh đó nha, lát nữa có giỏi thì đừng ăn."

Mọi người bật cười, Từ Tri Phàm vỗ một phát lên sau lưng Hứa XuyênTụi em đến căn tin nghỉ ngơi.Chị đi không?Khấu Thầm hỏi.Không đâu, mấy đứa có phải lén lút ăn không.

"Đào Nhụy đi đến, nhỏ giọng nói,"Đồ nướng gì đó, chị không thích ăn, lúc về mang chút đồ uống cho chị với mấy chị bác sĩ ở đây né, trường học mang một cái tủ lạnh đến đây, nhưng mà chị muốn uống trà chanh Vita.Được ạ.

"Từ Tri Phàm gật đầu."Đưa tiền cho mấy đứa này.Đào Nhụy nói,Tiện thể mời mấy đứa uống nước luôn.Đừng mà.

"Hứa Xuyên vội vàng ngăn lại,"Tụi em có tiền, chị chỉ uống Vita thôi mà tụi em không mời nổi sao?Ồ.Đào Ngụy cười,Vậy mấy đứa mời chị với mấy chị gái bác sĩ uống nước nhé.

"Mọi người đồng ý, lúc đang định đi khỏi, Hứa Xuyên bỗng nhiên đụng đụng cánh tay Từ Tri Phàm, hất cái cằm về phía bên cạnh. Bọn họ cùng nhau nhìn qua bên đó. Bên cạnh sân vận động chính là nhà thi đấu, dưới một hàng cây cạnh bức tường nhà thi đấu, có một gã đàn ông đang đứng."Đậu  —— Má.

"Mọi người đồng thời phát ra tiếng cảm thán."Sao gã ta lại đến đây?

"Khấu Thầm nhìn Đào Nhụy."Mặc kệ anh ta đi.Đào Nhụy cau mày,Không biết anh ta muốn làm gì.Anh ta có làm gì với chị không?Hứa Xuyên hỏi.Không có, chỉ đi theo.Đào Nhụy nói,Được rồi, mấy đứa cứ kệ đi, đi đi, ăn xong về mang đồ uống cho tụi chị.

"Đào Nhụy ngăn cản bọn họ, bọn họ cũng không thể có hành động gì, mọi người cùng nhau trừng mắt về phía đó, sau khi đi thật xa mới dời ánh mắt đi."Người này có phải bị bệnh không?Giang Lỗi nói,Không phải tao chửi đâu, chỉ là tao cảm thấy có phải gã ta bị bệnh không?Không chừng là vậy.

"Hoắc Nhiên lại quay đầu nhìn thoáng quá,"Nếu như không bệnh thì tính làm gì chứ?Tống tiền à.Khấu Thầm nói.Một bác sĩ trường học thì có bao nhiêu tiền chứ.Hồ Dật nói.Chắc là mày không biết phải không, đôi giày kia của Đào Nhụy là hàng Hương Nãi Nãi, chị ấy có bốn đôi cùng kiểu khác màu.Khấu Thầm nói,Còn phá của hơn bà chị của tao.Hương Nãi Nãi là ai?Hồ Dật hỏi.… Là bà nội* tao.

"Khấu Thầm nhìn cậu ta một cái. (*gốc là : thương hiệu Chanel, nãi nãi nghĩa là bà nội)"Quan trọng là Đào Nhụy cũng không muốn để ý đến gã, đã lâu như vậy rồi, còn không hiểu sao?Ngụy Siêu Nhân nói.Nhiều người không phân biệt rõ cố ý quấy rối với thâm tình.Từ Tri Phàm nói,Có thể lúc này đã tự thấy cảm động cho bản thân không nhẹ đó, không chừng còn cảm thấy Đào Nhụy vô tình máu lạnh.Gã cần một giáo viên giống như lão Viên cho gã quay lại con đường làm người.

"Khấu Thầm duỗi người."Tha cho lão Viên đi, còn đang bó bột kìa.

"Hoắc Nhiên nói. Trong căn tin có vài bàn có người, đang đánh bài hoặc là nói chuyện phiếm, đều là những người không tham gia môn nào cũng không có hứng thú xem thi đấu."Dì ơi.

"Khấu Thầm chạy đến cửa nhà bếp,"Tụi con đến rồi nè.Ra ngoài, sau bếp không được vào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!