Chương 25: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

Những người trong video trêи màn hình điện thoại cười đến ngã nghiêng ngã ngửa, tiếng cười giống y như tiếng vịt kêu, Ngụy Siêu Nhân cười ra tiếng ngỗng luôn rồi, Hoắc Nhiên kiềm nén một bụng không hiểu gì hết cũng không thể làm hành động gì, bên cạnh còn có mấy chú với cảnh sát.

Nhưng nói vẫn phải nói, cậu đẩy Khấu Thầm ra, chùi mạnh lên mặt mấy cái:

"Mẹ nó có phải cậu đói rồi không! Cắn vui lắm hả!"

Rất vui.

Khấu Thầm nói.

Tắt đi! Hoắc Nhiên chỉ video,

"Dọn dẹp đi, lát nữa đi rồi."

Hoắc Nhiên! Giang Lỗi kêu,

"Đến nhà thì gọi điện nhé, ngày mai đi tụ họp!"

"Tụ cái gì, về trường lại thì ngày nào cũng tụ, một ngày hai mươi bốn giờ hết hai mươi tám giờ ở cùng với đám người này rồi, còn tụ nữa hả." Hoắc Nhiên tiếp tục chà mặt, còn lấy khăn ướt ra lau.

"Tụ đi, dù sao tao cũng không muốn nằm ở nhà."

Hồ Dật nói,

"Với lại Từ Tri Phàm ban nãy đã đặt xong phòng rồi."

"… Đúng là bạn bè mà." Hoắc Nhiên vừa ca cẩm tắt điện thoại vừa tiếp tục lau mặt.

Này này này. Khấu Thầm nhìn cậu,

"Tổn thương lòng tự trọng đó."

Hoắc Nhiên vo khăn ướt lại nhét vào túi quần.

Quăng đi. Khấu Thầm nói, cả một đường bọn họ đều dọn rác vào trong túi rồi treo trêи ba lô, đến nơi cắm trại ở miệng suối cũ mới quăng vào thùng rác, lúc chạy trốn đều là mỗi người treo một túi rác, bây giờ cậu ám ảnh với việc dọn dẹp rác luôn.

Quăng ở đâu?

Hoắc Nhiên hỏi,

"Ở đây đâu có thùng rác."

"Ở bên đường đó, có thể phân hủy mà." Khấu Thầm nói,

"Cậu còn mang cái thứ này về hả?"

"Phân hủy con khỉ, đừng tìm an ủi tâm lý cho hành vi vứt rác bừa bãi của mình." Hoắc Nhiên nói,

"Cậu đi một lần trêи tuyến đường tụi phượt giả với dân phượt mới đi, thì cậu sẽ không nghĩ như vậy nữa."

"Được thôi, nghe cậu vậy."

Khấu Thầm gật đầu, nhìn cậu chằm chằm một hồi,

"Hình tượng của cậu trong mắt tôi bỗng nhiên to lớn hơn rất nhiều đó."

Hoắc Nhiên liếc mắt nhìn Khấu Thầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!