Chương 18: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

Thần chết này, thật ra cũng rất ngầu.

Hoắc Nhiên từng tưởng tượng, với cái dạng thần kinh như Khấu Thầm, nửa phần dưới của thần chết có thể sẽ mặc quần đùi lớn, cũng có thể là một que kem, hoặc không có gì cả, không chừng có một hàng chữ.

Mày thấy tao có đẹp trai hay không!

Nhưng thần chết này là một hình hoàn chỉnh, nửa phần dưới cũng thuộc về thần chết, dưới chân là ngọn lửa màu đen, trông rất có cảm giác ba chiều.

Nếu như không phải Khấu Thầm cứ nhấn mạnh mãi, thì Hoắc Nhiên cảm thấy khi mình nhìn cũng sẽ không chú ý đến ngọn lửa ở trêи khe ʍôиɠ của cậu ta.

Bây giờ cậu lại không thể không nghĩ đến, ngọn lửa cùng khe ʍôиɠ.

Vô cùng đau khổ.

Lúc bắt đầu nấu nước Khấu Tiêu từ dưới sông bước lên, bộ nồi nhỏ nấu mì này là cô nhất định muốn mua, nên cô muốn đến nấu mì chơi.

"Nước là nước sông à?"

Lão Dương hỏi.

Không phải. Hoắc Nhiên chỉ ngọn núi bên cạnh:

"Bên kia có nước suối, người có kinh nghiệm đều biết, còn đào một cái hố lọc nước, dùng nước ấy nấu, đun sôi lâu hơn một chút là được rồi, nếu không yên tâm mọi người có thể bỏ thuốc khử trùng vào, em có mang theo."

Không cần đâu… Khấu Tiêu nói,

"Ban nãy chị… còn uống một ngụm nước sông."

Hoắc Nhiên nhìn cô:

"Sau này đừng uống bậy nữa, cũng không phải không mang nước theo."

"Chị sẽ bị đau bụng sao?" Khấu Tiêu hỏi.

"Chỗ này ít người đến, chủ yếu là vi sinh vật gì đó." Hoắc Nhiên nói,

"Nếu thực sự đau bụng…"

"Không thì chị uống một viên thuốc khử trùng đi." Khấu Thầm ở bên cạnh vô cùng vui sướиɠ nói.

"Hẹn trước giờ chết đúng không!" Khấu Tiêu quay đầu nhìn Khấu Thầm chằm chằm.

"Em có mang thuốc tiêu hóa." Hoắc Nhiên nói,

"Không cần lo lắng quá."

Nước sôi rồi. Lão Dương chỉ nước trong nồi bắt đầu sôi ùng ục,

"Phải sôi lâu chút nữa sao?"

"Dạ, sôi thêm mấy phút nữa đi." Hoắc Nhiên nói.

Lúc chờ đợi thật ra có rất nhiều việc có thể làm, có thể nói chuyện, có thể ăn sô cô la một chút, cũng có thể đi dạo gần đây, nhưng không biết vì sao, mọi người bỗng nhiên trùng xuống, cùng nhau nhìn chằm chằm nước trong nồi.

Hoắc Nhiên cảm thấy cảnh tượng này rất giống lúc cậu vào núi lâu ngày lần đầu tiên được ăn đồ nóng vậy.

Nhưng lúc này bọn họ mới vào núi mấy tiếng đồng hồ, đây là bữa ăn đầu tiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!