Chương 16: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

Khấu Thầm muốn làm thế nào để lấy từng đồng một trở về, Hoắc Nhiên vẫn chưa tính ra.

Cũng không hiểu cho lắm, một tệ ngay cả đi xe buýt cũng không đi được, chỉ có thể mua một cây hotdog nhỏ ở căn tin, vì sao phải chắt chiu như vậy lấy tiền về.

Một đống tiền kiểu nào cũng có hơn mấy ngàn tệ, lớp 12 rất bận, cơ hội gặp mặt mỗi ngày chỉ là hai bữa ăn, tính hai lần, một lần lấy một tệ về, một ngày lấy về hai tệ, đến khi mấy người này tốt nghiệp, cũng chỉ có thể lấy về khoảng hơn bảy trăm tệ…

Cái này còn chưa tính đến mấy ngày nghỉ bọn họ không có ở trường.

Mà bây giờ sắp đến kỳ nghỉ rồi, còn có ba ngày, kỳ nghỉ quốc khánh dài ngày đến rồi, giờ cơm trưa vậy mà còn không gặp phải đám Lưu Vũ, chỉ nhìn thấy mấy tên bay cho ông đây trước đó.

Sau cái đêm bay lượn hôm đó, mấy vị này cũng yên tĩnh không ít, dù sao cũng chân thật trải nghiệm được cảm giác bị người ta đá một cái văng ra hai ba mét.

Không thể không nói Lý Gia Dĩnh thân làm chị đại, vẫn có chút bản lĩnh, tổn thất mấy đại tướng, vậy mà vẫn còn có đám Lưu Vũ làm dự bị.

"Đồ ăn của căn tin cũng được."

Khấu Thầm ngồi bên cạnh Hoắc Nhiên, một đống đồ ăn chất đầy trong khay đều là thịt,

"Chỉ là chỗ hơi nhỏ, mỗi lần đều phải chờ cả lúc lâu."

"Chuyện này cũng được, nghe nói lúc trước căn tin trường học mở cửa đối ngoại, người của đơn vị kế bên đều qua đây ăn."

Hứa Xuyên nói,

"Đừng nói gọi món, ngay cả bàn cũng không cướp được, sau này phụ huynh đề nghị mới chỉ cho đối nội."

Hoắc Nhiên không nói chuyện, cầm cola bên cạnh lên uống một hớp.

Không biết Khấu Thầm là vì có chỗ ăn chực cho nên không kiêng dè gì, hay là vì tiền thừa của học kỳ trước còn rất nhiều, tóm lại đi ăn cũng không thấy tiết kiệm một chút nào, lại còn theo thói quen mua cho mỗi người một chai đồ uống.

Trêи bàn còn có một túi ni lông của siêu thị, bên trong hình như còn để mấy chai nước, điệu bộ này giống như vung mấy ngàn tệ ra là một chuyện đáng để chúc mừng vậy.

Hôm nay mấy người nhóm Khấu Thầm ăn cơm chậm vô cùng, thời gian dùng bữa lâu hơn nhiều so với thường ngày, Hoắc Nhiên ăn xong muốn đi, nhưng Từ Tri Phàm vẫn cứ nói chuyện với Khấu Thầm, cậu đành phải ngồi chờ.

Đến rồi. Hứa Xuyên đột nhiên nói.

Hoắc Nhiên nghe thấy câu này, vội vàng nhìn về phía cửa căn tin.

Lý Giai Dĩnh và túi trút giận chuyên dùng của chị ta – Hà Hoa, cùng với đại tướng tân nhiệm Lưu Vũ Chu Hải Siêu.

Đáng tiếc là hôm đó còn có hai nữ sinh nữa không có đi chung, không biết hai người kia có được chia tiền hay không.

Bây giờ? Ngụy Siêu Nhân hỏi.

Lát nữa. Khấu Thầm nói

"Người ta còn chưa gọi cơm nữa mà."

Muốn làm gì vậy? Giang Lỗi lập tức hào hứng, từ sau khi biết Khấu Thầm cầm tiền đập người ta, cậu ta vẫn luôn chờ đi theo.

Nhưng mà câu này cũng là câu Hoắc Nhiên muốn hỏi, cậu quay đầu nhìn Khấu Thầm.

Nhìn đã. Khấu Thầm nói,

"Dịch vụ đã được mở, hủy đặt trước vui lòng thanh toán."

Dịch vụ? Hoắc Nhiên ngẩn người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!