Chương 15: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

Ăn mì của cậu đi. Khấu Thầm nói,

"Coi cậu bị dọa kìa, ba tôi có thể để cho tôi đói chết sao, chị tôi cũng không thể để tôi đói chết đâu."

Nói như vậy.

Hoắc Nhiên gắp một miếng thịt nhỏ lên, trong tương của mì sốt có thể tìm thấy một đống thịt gắp lên được là một việc vô cùng vui vẻ,

"Ai cũng không thể để cậu đói chết phải không?"

"Vậy mà tôi nói quẹt thẻ cậu, cậu lại sợ thành như thế." Đũa của Khấu Thầm bỗng nhiên vươn ra, với thủ đoạn nhanh chóng và chính xác, gắp đi miếng thịt nhỏ ở đầu đũa của Hoắc Nhiên.

Cậu… Hoắc Nhiên nhìn Khấu Thầm bỏ thịt vào miệng,

"Bây giờ cậu mẹ nó sắp đói chết rồi phải không?"

"Là nấm hương, không phải thịt."

Khấu Thầm nói.

Cái con khỉ ấy. Hoắc Nhiên nói.

Thật đó. Khấu Thầm cúi đầu tìm trong tô của mình, gắp lên một miếng nấm hương nhỏ bỏ vào tô Hoắc Nhiên,

"Trả cậu, đồ keo kiệt."

"Tôi thật sự, vô cùng, muốn đánh cậu."

Hoắc Nhiên nhìn Khấu Thầm.

"Nhưng lại cảm thấy đánh không lại." Khấu Thầm nói,

"Cho nên quyết định nhịn."

Cút. Hoắc Nhiên thật sự là không còn lời gì để nói, quăng đũa dựa ra sau, nghĩ nghĩ lại không nhịn cười được, cuối cùng thở dài, Haiz…

"Ăn nhanh đi đội trưởng."

Khấu Thầm nói,

"Lát nữa dẫn tôi đi huấn luyện."

Hoắc Nhiên cầm đũa lên ăn mấy miếng lại ngừng:

"Ban nãy cậu gọi điện thoại cho ai nói mang người đến vậy?"

Xã hội đen.

Khấu Thầm nhướng mày.

"… Thực tế một chút được không?" Hoắc Nhiên cố gắng vật lộn để bản thân đừng quen thói Khấu Thầm chém gió lợi hại.

Thực tế giờ này có.

Khấu Thầm cầm điện thoại lên xem giờ,

"Bọn họ có thể phải sau hai tiếng nữa mới đến được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!