Chương 12: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

Khấu Thầm ngậm điếu thuốc, ngồi chồm hổm ở hành lang tầng ba của quỷ lâu, nhét tai nghe trong tai, vốn dĩ cậu muốn ngồi ở tầng một hoặc tầng hai cũng được, nhưng cậu sợ Hà Hoa đến phát hiện có người sẽ chạy.

Cho nên lựa chọn tầng ba, tầng ba cũng rất tốt, tầm nhìn càng rộng hơn, còn có khí thế hơn, sẽ làm đỉnh cao nhất, bao quát đám quỷ nhỏ.

Chỉ là má nó gió lớn quá.

Sau khi trong đầu Khấu Thầm tua một lần động tác tiêu sái một tay chống lên lan can xoay người vững vàng rớt xuống trêи lầu một của mình, giẫm tắt điếu thuốc mới hút mấy hơi.

Điếu thuốc này học kỳ trước nhét trong ba lô, mở hộp được hai tháng, đã mất đi linh hồn rồi, bây giờ gió lại đánh vào mặt từng trận như vậy, cậu hút vài hơi ngay cả mùi vị cũng không nếm được.

Bình thường cậu không hay hút thuốc, nếu mang ra hút thường là vì để phối hợp với bầu không khí thôi.

Lúc này quá nhàm chán.

Người ta đêm hôm khuya khoắt đều đi ăn khuya rồi, một mình cậu giống như tên ngốc ngồi đây chờ một cô gái mà cậu hoàn toàn không quen biết.

Ban đầu cậu muốn gọi thêm Hoắc Nhiên, xem dáng vẻ Hoắc Nhiên hoảng sợ giật mình rơi vào trong ổ ma, cũng có thể giải sầu.

Nhưng nếu Hoắc Nhiên đến, Giang Lỗi chắc chắn cũng đến, lại kêu thêm Từ Tri Phàm, bốn người bọn họ cắm cọc ở chỗ này, một bàn mạt chược, Hà Hoa đến liền trực tiếp bay đi mất.

Điện thoại rung lên, cậu lấy ra, có người thêm bạn.

– Hoắc Nhiên.

Khấu Thầm có hơi bất ngờ, sau khi chấp nhận, cậu nhìn ảnh đại diện của Hoắc Nhiên, là một bàn tay xòe ra đối diện với mặt trời, ánh nắng xuyên qua ngón tay.

Chụp rất nghệ thuật, nếu như không nhìn thấy vòng tay chống muỗi… trêи cổ tay, cậu sẽ cho rằng đây là ảnh Hoắc Nhiên tìm được từ chỗ nào đó.

Lúc trước không có chú ý đến, ngón tay Hoắc Nhiên rất dài, trông gầy nhưng mạnh mẽ, chỉ xem tay, không giống là người có thể bị người khác đụng một cái liền ngã.

– Cậu còn đang ở quỷ lâu sao

Hoắc Nhiên gửi tin nhắn đến.

– Ừ

– Không sao chứ? Chờ được Hà Hoa chưa

– Chưa, không biết hôm nay chị ấy có đến không

– Được, có gì thì nói

Khấu Thầm cảm thấy Hoắc Nhiên rất nghĩa khí, nguyên nhân có thể khiến Hoắc Nhiên chịu đựng bực dọc như vậy để hỏi thăm, đơn giản là vì mối thù với đám người lớp 12 là hai bọn họ cùng nhau gây ra.

Khấu Thầm cầm điện thoại chụp một tấm ảnh ở dưới lầu, điện thoại này chụp cảnh đêm cũng được, rất rõ ràng.

– Chắc sẽ không có gì đâu, tôi đang ngắm cảnh, cậu có muốn xem quỷ lâu đêm khuya không?

Hoắc Nhiên không trả lời.

– Tấm này trông cũng được, tui chụp rất có cảm xúc.

Tin nhắn đã gửi đi, nhưng bị đối phương từ chối nhận.

Đệt? Cậu ngẩn người, Hoắc Nhiên chặn cậu rồi.

– Hoắc Nhiên cậu má nó bỏ chặn tôi ngay

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!