Chương 11: (Vô Đề)

Dịch: LTLT

Sau khi bước nhanh ra ngoài được một đoạn, Hoắc Nhiên mới cúi đầu xuống, muốn vén áo lên nhìn thử ban nãy cái người kia có phải trong khe ʍôиɠ kẹp cục đá rồi ngồi lên bụng cậu không, sao lại đau như vậy.

Bàn tay vừa sờ đến áo, Giang Lỗi đã đuổi kịp, bên cạnh còn có hai thành viên của đội bóng rổ trường, Hoắc Nhiên vội vàng thả tay xuống lại.

Chuyện gì vậy?

Giang Lỗi hỏi Ai đánh mày à?

Không thấy rõ. Hoắc Nhiên nhíu mày

"Có thấy rõ cũng không biết… Không sao, có thể là đụng trúng dạ dày, có hơi muốn ói."

"Có cần đến phòng y tế không? Sau khi chính thức nhập học có người trực ban." Một thành viên nói.

Không cần đâu. Hoắc Nhiên xua tay,

"Hai người phải làm gì thì đi làm đi, vừa rồi cảm ơn nhé."

"Vậy được thôi, tụi tôi về kí túc xá." Hai thành viên đi về phía kí túc xá được mấy bước, lại quay đầu,

"Đội trưởng, lão Vu nói thành viên cũ chúng ta cuối tuần bắt đầu huấn luyện rồi?"

"Ừ, tuần này chẳng phải là chương trình làm quen của học sinh mới sao." Hoắc Nhiên gật đầu, sau khi hai thành viên kia đi mất, cậu mới xoa bụng, vén áo lên cúi đầu nhìn thử

"Hình như cũng không có gì."

Nhìn không ra.

Giang Lỗi khom lưng cũng nhìn thử.

"Bỏ đi, không quan tâm nữa." Hoắc Nhiên thở dài Về lớp học đi.

"Mày thấy rõ Khấu Thầm đánh nhau thế nào không?" Giang Lỗi thấp giọng Đờ mờ một chọi bốn?

"Không thấy rõ, tao mới đến liền bị đụng trúng rồi." Hoắc Nhiên cau mày, quay lại liếc mắt nhìn Khấu Thầm ở đằng sau, chợt phát hiện trong tay Khấu Thầm có thứ gì đó phản quang, cậu lập tức bị dọa sợ đến mức bụng không thấy đau nữa

"Cái đệt, cậu mang theo dao?"

Không. Khấu Thầm vứt con dao trong tay Không phải của tôi.

"Mấy tên kia đem theo." Hứa Xuyên nói Gan lớn thật đó.

Lúc này Hoắc Nhiên mới kịp phản ứng vì sao Khấu Thầm lại đến sờ bụng cậu.

Gan lớn con khỉ ấy. Khấu Thầm nói

"Cái thứ dao này, ở trường chúng tôi, lấy ra là đâm người ta, ở chỗ mấy người, lấy ra là quăng xuống đất."

Lại chém nữa rồi.

Hoắc Nhiên thở dài:

"Khấu Thầm, trước đây có phải cậu học ở nông trường cải tạo lao động không?"

"Nông trường cải tạo lao động tính cái thá gì." Khấu Thầm rất xem thường

"Người của nông trường cải tạo lao động không thể nào so với bọn tôi, đầu ngón chân út đủ đánh ngã bọn họ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!