Chương 39: Người Vợ Quả Nhân Sâm

Tăng hai ở quán bar kết thúc một cách vội vàng.

Mặc cho mọi người đều nhìn ra được, từ lúc Đường Diệc bùng nổ đến về sau hắn vẫn luôn ở trạng thái tâm trạng cực kỳ tệ, thế nhưng hắn không lên cơn, chỉ uống hết ly rượu này đến ly khác, không nói gì cũng khiến người ta sợ mất dép.

Không ai dám động đến tên điên xui xẻo, nhưng luôn có người không nhịn được lén đánh giá người đẹp điềm đạm bên cạnh Đường Diệc ――

Dẫu sao thì lần lên cơn vừa rồi quá là ẩn ý, cộng thêm "Trò chơi trừng phạt" trước đó, bọn họ mơ hồ có thể đoán ra được kết luận kinh hoàng kia.

Trong lòng mọi người đều nổ pháo hoa bùm bùm, nào còn có tâm trạng uống rượu mua vui.

Thấy không khí dần dần nguội đi, Thang Thiên Khánh chủ động lên tiếng, giải tán.

Mọi người tạm biệt rồi rời đi.

Lâm Thanh Nha ở lại đến cuối cùng.

Lúc trên bàn trong quán bar chỉ còn một mình Thang Thiên Khánh là người ngoài, tiểu Quan Âm không nhịn được nữa, duỗi tay ra trước đè lại.

"Cạch."

Chiếc ly pha lê vừa mới được nhấc lên đã bị đè xuống, va vào mặt bàn chất liệu pha lê giống thế phát ra một tiếng vang trong trẻo.

Lòng Thang Thiên Khánh cũng chùng xuống theo.

Bàn tay thon dài vẫn còn cầm trên thành ly rượu bị đè xuống không phải ai khác mà là của thái tử của Thành Thang ai cũng không dám trêu chọc.

Trước đó, trên đường đến gã cố tình cho người điều tra, nói rằng tiểu Quan Âm ở Lê Viên này trang nhã dịu dàng nhất, sao mà đến râu hổ cũng dám vuốt.

Sợ mình thành người vô tội gặp họa, Thang Thiên Khánh không dám nán lại lâu, vội vàng tránh dưới bục thấp.

Ly rượu rơi xuống, Lâm Thanh Nha bừng tỉnh.

Cô nhíu mày, không biết tại sao mình tức giận đến làm ra hành động như vậy.

Lâm Thanh Nha thầm thở dài: "Dục Diệc, anh đã uống nhiều rồi."

"Ừ," Đường Diệc mặt mày uể oải, bị đè ly rượu lại không phản kháng cũng không rút tay về, dựa vào sofa liếc nhìn cô cười nói, "Cho nên."

Lâm Thanh Nha: "Uống nữa không tốt cho sức khỏe."

Đường Diệc: "Không sao cả, tôi không quan tâm."

"…"

Lâm Thanh Nha mím môi.

Hẳn là tiểu Quan Âm giận rồi.

Chiếc cằm trắng nõn vô thức hất lên, đôi môi hồng hồng, giống như quả anh đào đang chờ hái.

Đôi con ngươi màu trà trong veo cứ như cất giấu dòng suối ngọt lành.

Đường Diệc mới nhìn một hai giây đã cảm thấy khát nước, uống nhiều rượu như vậy cũng vô dụng, hắn chỉ muốn đi lên nếm thử, xem có phải là hương vị trong mộng hay không.

Tên điên suy nghĩ quá nhiều, nghĩ đến nổi cơn đau lan tràn khắp xương cốt, vì thế lại không nhịn được, làm tới.

Hắn buông tay khỏi ly rượu, nhẹ nhàng trượt về phía trước nắm lấy cổ tay không phòng bị của tiểu Quan Âm vào trong lòng bàn tay, cổ tay yếu ớt giống như gập lại là gãy ngay.

Bắt gặp ánh mắt hoảng loạn của Lâm Thanh Nha khi cô ngước mắt lên, hắn tham lam nuốt chửng lấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!