Có hơn mười bàn tròn nằm rải rác trong sảnh tiệc rộng.
Trước khi tiệc tối chính thức bắt đầu, nhân viên của trương trình sắp xếp khách khứa vào bàn tiệc theo thứ tự ưu tiên.
Những dịp này đều có danh sách khách quan trọng, lần này cũng không ngoại lệ.
Tổ chương trình bố trí một bàn tiệc chính và một bàn phụ ở trung tâm sảnh tiệc.
Bàn chính là tổ chương trình và các nhà đầu tư, bàn phụ còn lại là các đội trưởng hoặc đại diện của các đội thi.
Nhiễm Phong Hàm đang gặp gỡ đối tác của nhà họ Nhiễm, ở trong góc sảnh tiệc nói chuyện với nhau, Lâm Thanh Nha đi theo người phụ trách tổ chương trình đi đến bàn tiệc.
"Cô Lâm, mời bên này." Người phụ trách kéo ghế dựa ra cho Lâm Thanh Nha, "Đây là chỗ của cô."
"Cảm ơn."
Lâm Thanh Nha vén mái tóc đen xõa xuống qua cổ chéo của chiếc váy dài, đang định ngồi xuống thì bắt gặp ánh mắt của hai người bên cạnh dừng cuộc nói chuyện lại nhìn cô.
Nụ cười của một người trong đó không giấu được ý thù địch ⎯⎯
Ngu Dao.
Lâm Thanh Nha thoáng bất ngờ, dừng động tác lại.
Không ai nói với cô rằng đoàn ca múa của Ngu Dao cũng tham gia chương trình cạnh tranh này.
Nhưng cô cũng dừng lại khoảng một hai giây.
Sau khi hoàn hồn lại, hàng mi dài của Lâm Thanh Nha khẽ chớp, đôi mắt màu trà rũ xuống.
Ngu Dao không chịu được cảnh bị bơ: "Ơ, đây không phải là cô Lâm sao? Không ngờ đoàn Côn kịch của cô cũng muốn tham gia chương trình này?"
Lâm Thanh Nha ngước mắt không nói gì, im lặng nhìn cô ta.
Ngu Dao bị nhìn đến nụ cười cứng đờ.
Người ngồi bên cạnh Ngu Dao thu hồi ánh mắt kinh ngạc trước vẻ đẹp của Lâm Thanh Nha: "Cô Ngu, vị này là?"
"Diễn viên chính của đoàn Côn kịch Phương Cảnh, cũng là một người quen cũ của tôi."
"Đoàn gì cơ?"
Ngu Dao cười mỉa: "Đoàn Côn kịch… Phương Cảnh."
"Là đoàn Côn kịch mới à, nghe tên có hơi quen nhỉ?"
"Không phải, là một đoàn Côn kịch khá lâu năm rồi.
Đáng tiếc thuộc tư nhân, Côn khúc mà, cậu cũng biết ngoại trừ mấy đoàn Côn kịch to, những đoàn nhỏ khác không có bao nhiêu khán giả, khó tránh khỏi hơi nghèo chút."
"Vậy à."
Sau khi người nọ nói chuyện với Ngu Dao, ánh mắt nhìn sang đây rõ ràng không còn sự nóng bỏng kinh ngạc vì vẻ đẹp của Lâm Thanh Nha nữa, ánh mắt lạnh nhạt đi rất nhiều, còn có chút nghi hoặc.
Tất nhiên hắn ta cảm thấy khó hiểu, một đoàn Côn kịch nhỏ như vậy làm sao có tên trong danh sách tham gia chương trình này.
Trong giới nào cũng không thiếu người kiêu căng hoặc nịnh bợ.
Lâm Thanh Nha đã quen.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!