Chương 33: Có phải em càng ngày càng thích anh rồi không?

Trong ghế lô rất ầm ĩ, Khâu Nam và Xuân Na đang cùng nhau rống bài "Độ tình".

Thật sự là bọn họ đang rống đấy:

Há hà ha!! Há hà ha!!

Cảnh đẹp hồ Tây trong tiết tháng ba!!

Cố Văn Lan nhìn thoáng qua bên kia, nói: "Tối về mình nói sau nhé."

Khê Ngôn cũng định thế bèn gật gật đầu.

Bên Xuân Na dịu dàng như nước: "Tu mười năm mới được ngồi chung thuyền ~"

Phía Khâu Nam thì cạc cạc như vịt kêu: "Tu trăm năm mới được ngủ chung gối ~~"

Cố Văn Lan cười nghiêng mặt nói với Khê Ngôn: "Hồi cấp ba anh vẫn luôn cảm thấy Xuân Na và Khâu Nam rất hợp, lúc hai người họ ở cạnh nhau cảm giác rất hài hòa."

Khê Ngôn hỏi: "Vậy sao cuối cùng bọn họ lại không có tiến triển gì?"

"Hai người bọn họ không sinh ra tình cảm nam nữ với đối phương được, hơn nữa Xuân Na thích Lâm Nham," Cố Văn Lan nhớ tới chuyện gì đó, nói: "Lâm Nham chính là phù rể còn lại."

"Thế giờ thì sao?"

Cố Văn Lan lấy một quả táo trong đĩa ra, "Không biết, nhưng anh thấy cô ấy có vẻ còn thích Lâm Nham."

Khê Ngôn gật đầu không nói gì.

"Sao thế?" Cố Văn Lan thấy hình như cô đang có điều suy nghĩ.

"Hai người các anh đúng là tai họa." Cô nói.

Cố Văn Lan vốn định phản bác, nhưng anh suy nghĩ sâu sắc về quá khứ của mình thì cảm thấy nhận sai vẫn tốt hơn, nên cười khẽ, nói: "Đúng thế, nhưng anh đã cải tà quy chính về với em rồi còn gì?"

Khê Ngôn liếc anh, cô cười không nói chuyện, sau đó chuyển mắt nhìn về phía hai người đang hát tình ca.

Cố Văn Lan đẩy đẩy vai cô, "Em đã chinh phục được một chàng lãng tử đấy nhé, có vui không?"

Khê Ngôn dịch sang bên cạnh, không thèm để ý đến anh.

Bởi vì cô càng để ý đến anh thì anh lại càng lấn tới.

Lúc này, Khâu Nam đang cầm micro hô lên: "Ái chà? Lâm Nham với Từ Viên tới rồi! Hai cậu phô trương quá đấy, sắp đóng cửa quán rồi mới đến!"

Lâm Nham cười nói: "Tôi tự phạt ba chén nhé."

Xuân Na nói: "Thôi đi, với cái tửu lượng kia của cậu thì có tin là uống ba chén xong sẽ phun ra hết không."

Lâm Nham tấm tắc, "Đấy là do tôi biết phẩm rượu."

Lúc mọi người đang nói chuyện thì Từ Viên đi đến chỗ Cố Văn, ngay lúc Xuân Na cau mày cho rằng cô định ngồi cạnh Cố Văn Lan thì Từ Viên lại dừng ở chỗ cạnh Khê Ngôn rồi ngồi xuống

Xuân Na liếc xéo qua, mày cau càng chặt, cuối cùng cô cũng chỉ biết thở dài.

Lúc Lâm Nham đến gần cô cũng không chú ý tới, anh hỏi: "Đang nghĩ gì đấy?"

Xuân Na lắc đầu đưa micro cho anh, "Cậu hát đi." Rồi ngồi vào sô pha chú ý tình huống bên kia.

Lâm Nham thấy cô như có tâm sự gì, đang định đi qua xem thì đã bị Khâu Nam kéo lại bắt hát cùng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!