Editor: Mộc Phi Tuyết
Beta: Cuồng Thất
Nhoáng cái, một tháng trôi qua.
Nắng sớm nhẹ nhàng chiếu đến bên giường, Lưu Vân Thần chậm rãi xoay người, đẩy chăn ra, nhảy xuống giường.
"Thiếu gia." Quản gia gõ cửa.
"Cháu đã rời giường rồi!" Lưu Vân Thần ngậm bàn chải đánh răng, mở cửa.
"Kha Lôi tướng quân đến." Quản gia mặt khó ở "Ngài ấy muốn tới tận phòng ngủ tìm cậu, bơ luôn cả Kỷ thiếu gia." Hành vi này hết sức thất lễ, đặc biệt là khi tiểu thiếu gia còn đang chân trần khoác áo ngủ.
"Hi!" Kha Lôi xuất hiện phía sau quản gia, cười tươi nhìn cậu.
"Tướng quân!" Lưu Vân Thần kinh hỉ vạn phần.
"Vào được chứ?" Kha Lôi hỏi.
"Đương nhiên." Lưu Vân Thần nghiêng người, nhường đường.
"Cảm ơn." Kha Lôi sải bước vào phòng, tiện tay khép luôn cửa.
Quản gia: "…"
Lưu Vân Thần dùng tốc độ nhanh nhất đánh răng, vừa lau mặt vừa hỏi Kha Lôi đứng ở cửa: "Chuyện của quân đoàn Viễn Dương xử lý xong hết rồi hả?"
"Hôm qua tổ chức họp lần cuối, hôm nay sẽ có mười lăm lão công khai nhận lỗi và từ chức."
"Đây là kết quả cuối cùng?" Lưu Vân Thần tiếp tục hỏi.
Kha Lôi gật đầu "Công khai nhận lỗi nhưng không nói hết toàn hộ. Xã hội mà, làm gì có công bằng tuyệt đối."
Hai tay Lưu Vân Thần giữ vai hắn: "Anh làm được vậy là tốt lắm rồi."
"Ừm." Kha Lôi cười cười "Muốn ra ngoài chơi không? Nghe quản gia nói em ở trong nhà suốt cả tháng rồi."
"Bên ngoài quá nhiều phóng viên. Bị bọn họ túm được thì đối phó thế nào? "
"Thì tới nơi ngay cả phóng viên cũng mò không được." Kha Lôi nhướng mày.
"Anh chắc chứ?" Lưu Vân Thần nhắc nhở "Gần đây, ngày nào anh mà chả lên báo, em đảm bảo dòm quần áo thôi họ đã nhận ra rồi"
"Đi thay quần áo đi." Kha Lôi hiển nhiên không muốn dài dòng giải thích thêm.
Hai người mặt đối mặt" một hồi, Lưu Vân Thần đầu hàng: " Rồi, em đi, phóng viên mà phát hiện thì anh chịu trách nhiệm giải quyết."
"Anh chờ ngoài cửa." Kha Lôi vò loạn tóc cậu, tâm tình phi thưởng tốt.
Con xe đen lao đi phăng phăng, Lưu Vân Thần ngồi ở ghế phụ cạnh ghế lại, hỏi: "Mấy người Y Na sao rồi?"
"Đi làm nhiệm vụ." Kha Lôi đáp "Còn chút chuyện cần giải quyết."
"Vậy mà anh dám đi chơi." Lưu Vân Thần bất mãn chỉ trích.
"Đây chính là chỗ tốt khi làm Boss." Kha Lôi bình tĩnh trả lời, không có tý gì gọi là áy náy, quăng hết đám cấp dưới đang bị văn kiện vùi lấp ra sau đầu.
Lưu Vân Thần yên lặng ngồi thẳng, định khi rảnh sẽ qua an ủi bọn họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!