Lương Đống ngồi trước máy tính, gõ bàn phím lách cách. Bỗng có một tiếng đinh vang lên, một tin nhắn hiện ra. Trên màn hình xuất hiện đầy thông tin về nhân vật, nhiều đến chóng mặt.
Đột nhiên, anh ta rút từ túi quần ra một bao thuốc, ngậm điếu thuốc vào miệng. Nhìn người đàn ông đang ngồi trên sofa đối diện đang xem tài liệu với vẻ mặt lạnh tanh, anh ta cười nhạt:
"Thì ra cấp trên điều chúng ta đến cái xó xỉnh hoang vu này, bảo sửa nhà với dọn dẹp các thứ, đéo phải cho nghỉ ngơi gì đâu, quả nhiên có mục đích khác.
Nhưng chiêu này của trung ương cũng độc thật, dùng mấy người tình nguyện để che mắt, giảm bớt sự nghi ngờ của bọn tội phạm với chúng ta, một đòn trúng đích, hốt cả ổ luôn.Làm đặc cảnh bao nhiêu năm rồi mà còn chưa hiểu tính cách của cấp trên à?
"Phó Hi đứng dậy, mặt lạnh tanh tiến lại, cuộn tài liệu trắng lại thành ống rồi đập vào trán Lương Đống,"Lập tức thông báo toàn đội, 5 phút nữa họp kín.Vâng, đội trường.
"Lương Đống nghiêm túc ngồi thẳng lưng. Phù Tang cầm chổi, ủ rũ quét dọn hành lang, đôi mắt trong veo mở to nhìn từng thành viên đặc chiến mặc quân phục xanh đậm chạy vội vào văn phòng như ma đuổi. Rồi"BỤP
"một tiếng lớn, cửa đóng sầm lại. Phù Tang giật mình. Tối qua trước khi ngủ, cô đã thảo luận chuyện này với Giang Miên Nguyệt:"Nguyệt Nguyệt à, hôm nay mình cảm thấy có gì đó kỳ lạ lắm.
Không nói được là vì sao… nhưng mí mắt cứ giật liên tục.
"Phù Tang nhìn trần nhà, đảo mắt ngán ngẩm:"Cậu đừng có đùa nữa, tớ nghiêm túc đấy! Thực sự cảm thấy rất kỳ quái, có một vấn đề làm tớ hoang mang mãi.Ừm? Cậu nói đi, tớ nghe này.Cậu nghĩ mà xem, đội đặc chiến của Đội trưởng Phó dù gì cũng là tinh hoa của đặc cảnh, là đội ngũ số một số hai trong toàn cục. Bọn mình đến Khương Đường làm tình nguyện viên thì có nguy hiểm gì chứ, đến nỗi phải điều đội tinh nhuệ nhất của cục cảnh sát đến đây sao?
Chẳng lẽ những đội khác không đủ khả năng bảo vệ bọn mình?
"Giang Miên Nguyệt nhăn mũi, trong lòng thấy Phù Tang đang suy nghĩ quá nhiều:"Có khi là người khác bận, vừa hay đội đặc chiến của Đội trưởng Phó rảnh thôi? Cậu đừng nghĩ vớ vẩn nữa, sẽ không có chuyện gì đâu.
Lần này các cậu tình cờ được đến Khương Đường cùng nhau, tớ vẫn luôn nghĩ đó là duyên trời ban cho các cậu đấy.Thấy chưa!
"Phù Tang càng lo lắng,"Cậu cũng nghĩ vậy mà? Tớ lo quá Nguyệt Nguyệt ơi, liệu có phải họ có nhiệm vụ gì ở đây, muốn bắt tội phạm nên mới đến không?
Liệu có chuyện gì xảy ra không…
"Giang Miên Nguyệt kéo chăn trùm đầu:"Đừng nghĩ nhiều nữa, mấy chuyện đó bọn mình cũng đâu quản được, chỉ cần đừng gây thêm rắc rối cho họ là được.
Ngủ đi.Ừ.
"Phù Tang ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Giống như hồi nhỏ, khi ba không có nhà, Phù Tang bé nhỏ sẽ nhăn mũi, sụt sịt hỏi mẹ:"Sao ba lại không thấy đâu ạ. Có phải ba đi bắt người xấu, đánh người xấu không?
Vậy có nguy hiểm không ạ?
"Mẹ cũng không trả lời thẳng, chỉ xoa đầu cô, cười dịu dàng trầm tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng như một liều thuốc an thần vọng từ xa vẳng lại:"Tang Tang đừng sợ.
Nếu nhớ ba, con cứ ngoan ngoãn ngủ một giấc, đừng nghĩ lung tung, nếu trong mơ gặp ba, nhớ phải nói với ba
"Ba ơi, ba nhớ phải bình an, thuận lợi hoàn thành mọi việc rồi về với con nhé.", biết đâu tỉnh giấc, ba sẽ xuất hiện trước giường của Tang Tang và mẹ đấy."
Gạt người!
Làm gì có chuyện đó…
Đêm đó, Phù Tang ngủ không sâu giấc nhưng cũng không tỉnh dậy.
Cô mơ màng thấy một con sói đen đi trong khu rừng hoang vắng, gặp một bầy cáo xảo quyệt. Đó là những con cáo đen với hàm răng sắc nhọn, đôi mắt tròn xoe như phát sáng.
Bầy cáo nhìn thấy con sói đơn độc đi qua, nảy sinh ý đồ xấu xa, muốn ăn thịt nó.
Vì thế chúng tập hợp đồng bọn, bàn bạc kế hoạch, giăng bẫy để dụ sói đen vào.
Sói đen tuy có vẻ ngốc nghếch, nhưng không phải dễ bị bắt nạt, nó ngửa cổ gầm lên một tiếng rung chuyển đất trời khiến lũ cáo kinh hãi, rồi lao vào cắn xé, dùng hàm răng sắc nhọn xé nát da thịt từng con một.
Nhưng tiếc thay, cáo quá đông.
Chưa kịp giết hết bầy cáo, sói đen đã mang đầy thương tích. Phù Tang đứng một bên, liều mạng gọi sói đen mau quay lại, cô muốn đuổi hết lũ cáo đi, nhưng chỉ phí công vô ích.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!