Phiên ngoại hai:[ Tôi chính là người trong mộng ]
"Nghe nói chưa, lát nữa người mới sẽ tới đó!"
"Thật hả? Hôm nay tới à?"
"Đương nhiên, vừa rồi lúc tôi đi ngang qua cửa phòng viện trưởng Trương thấy một bóng dáng, nếu không có gì bất ngờ thì chính là cô ấy!"
Bóng dáng thế nào?
"Có cảm giác là một đại mỹ nhân!"
"Mau tránh ra, tôi muốn đi WC!"
"Sao thế, khẩn trương đến mắc tiểu hả?"
"No, tôi muốn đi sửa sang lại kiểu tóc, lấy ra tư thế sáng láng đón em gái mới đến."
Khổng Bằng Phi gãi gãi đầu,
"Mọi người đang nói cái gì thế?"
Đồng sự Giáp: Thì em gái mới tới.
Khổng Bằng Phi:
"Em gái mới tới liên quan gì tới mấy người?"
Đồng sự Ất:
"Vào cái viện này bao nhiêu năm mà người mới lúc nào cũng là đực, thật vất vả mới có một em gái, chúng tôi cũng khổ tâm lắm."
Khổng Bằng Phi: Cho nên?
Đồng sự Giáp xoa xoa tay:
"Cơ hội thoát kiếp cô đơn đã tới."
Đồng sự Ất đẩy hắn:
"Đi ra, là của tôi chứ!"
Đồng sự Bính trầm tư một lát,
"Để tránh chia của không đều, vậy dứt khoát đừng để ai độc chiếm, em gái là của mọi người, thế có được không?"
Khổng Bằng Phi dần nhíu mày, sau đó bừng tỉnh:
"Mấy người kinh quá, mỡ đấy mà húp ấy?"
Mọi người: ???
Vài phút sau Khổng Bằng Phi cầm tài liệu đi tìm Kiều Dã ký tên.
Kiều Dã đón lấy kiểm tra từng câu chữ lại nghe thấy anh chàng thần bí hỏi:
"Lão kiều, cậu nghe nói rồi phải không?"
Kiều Dã không ngẩng đầu mà hỏi, Nghe nói cái gì?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!