Chương 7: (Vô Đề)

Ngày thứ hai sau khi chuyển trường Kiều Dã nhận được đồng phục và sách giáo khoa của mình.

Đồng phục mùa hè của Lục Trung cực kỳ thoải mái trẻ trung, nam sinh mặc sơ mi trắng, quần dài màu đen, cánh tay là huy hiệu trường màu đỏ đen đan xen kèm theo cà vạt màu đen.

Nữ sinh thì mặc áo sơ mi trắng thêm váy kẻ màu hồng đen, cà vạt cũng cùng hoa văn với váy.

Đồng phục này cực kỳ giống trường tư hoặc trường ở Nhật khiến một đám học sinh của Lục Trung trở thành đối tượng được hâm mộ của các trường khác.

Kiều Dã mặc đồng phục vào lập tức trở thành mục tiêu của đông đảo nữ sinh trong giờ chào cờ.

Bởi vì cậu cao nên chỉ có thể đứng ở cuối hàng, nhưng cái này không gây trở ngại cho việc đám nữ sinh từ bốn phương tám hướng bao gồm cả đàn em và đàn chị đều liếc mắt qua bên này.

Vốn ban đầu chỉ có vài người nhìn, nhưng sau đó là cả đám, cũng phải thôi, nữ sinh ai chẳng yêu cái đẹp ——

"Này, này, nam sinh mới chuyển tới lớp số 3 kìa, thấy không?"

Chỗ nào?

"Cuối cùng ấy, bắt mắt thế mà không thấy, mày mù hả?"

"Có thể bắt mắt thế nào chứ?" Nữ sinh bị chế nhạo lập tức không phục, ánh mắt vừa nhìn đến cuối hàng của lớp số 3 thì lập tức ngây ra,

"Ôi mẹ ơi, đây đúng là bắt mắt quá rồi!"

Vì thế một người tiếp một người, truyền đi truyền lại cuối cùng một đám đều châu đầu ghé tai hỏi:

"Lớp bên cạnh đang nhìn cái gì thế?"

Sau đó một đống nữ sinh sôi nổi gia nhập đại quân ngắm động vật quý hiếm.

Trên sân khấu đại diện học sinh ưu tú đang tiến hành phát hiểu thường kỳ trong lễ trào cờ, còn mọi người bên dưới thì nghển cổ xem náo nhiệt.

La Học Minh chú ý tới một màn này nên ho khan hai tiếng và nói với chủ nhiệm lớp bên cạnh:

"Hiện tại bọn trẻ con trưởng thành sớm, tuổi này đã biết háo sắc rồi ——"

Vừa nói ông ấy vừa nghiêng đầu nhìn quốc bảo mới chuyển trường tới lớp mình sau đó không nhịn được cũng ngây ra vài giây.

Đứa nhỏ này……

Chủ nhiệm lớp bên cạnh hỏi: Làm sao vậy?

La Học Minh mang thần sắc phức tạp, tay vuốt chân tóc đã qua nửa đời và có xu hướng càng ngày càng lên cao của mình rôi nói: …… Đẹp trai thật.

……

Chủ nhiệm lớp bên cạnh cười không nhặt được mồm.

Từ Vãn Tinh đương nhiên cũng phát hiện ra bốn phương tám hướng đang xôn xao.

Mới đầu cô còn không hiểu gì hỏi:

"Mấy người này nhìn cái gì mà hăng say thế?"

Trong lễ chào cờ mỗi lớp xếp hai hàng một nam một nữ, Lớp trưởng Vạn Tiểu Phúc vừa lúc đứng bên cạnh Từ Vãn Tinh nên cũng nhìn phía sau cười nói:

"Đều đang nhìn Kiều Dã đó."

Từ Vãn Tinh nghe thấy cái tên này đã phiền, lập tức trợn trắng mắt hừ lạnh một tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!