Chương 1: (Vô Đề)

Đầu tháng 10 tại Thành Đô nhiệt độ vẫn còn nóng.

Trên tán cây ngoài cửa sổ là đám ve mùa hè còn lưu luyến há mồm gào to không dứt.

Lúc này đã là tiết cuối buổi sáng, chủ nhiệm lớp 11 số 3 là La Học Minh đang giải thích bài thi toán học cuối tuần trước.

"Ai sai đề số 10 thì giơ tay."

Bên dưới có 5,6 cánh tay giơ lên.

"Đã biết diện tích cùng tỉ lệ hai cạnh của hình chữ nhật, hỏi độ dài đường chéo là bao nhiêu ——" La Học Minh đứng trên bục giảng, một tay cầm sách, một tay lau mồ hôi trên trán.

Càng đọc đề bài ông ta càng tức, cuối cùng vô cùng đau đớn mà chọc chọc không khí mắng,

"Một cái bài tặng điểm ngon ơ thế này mà vẫn có người làm sai!"

Cả lớp lặng ngắt như tờ, đám học sinh đều rũ mắt, không biết là do nóng hay do sợ.

La Học Minh mắng đến nước miếng tung bay một lúc, sau đó hận sắt không thành thép mà gọi đại biểu môn học:

"Từ Vãn Tinh, em lên bảng giảng cho mọi người một lần."

Bên dưới im như heo chết.

Từ Vãn Tinh?

Vẫn không có mống nào thưa.

La Học Minh sửng sốt, lúc này ông ấy mới ngẩng đầu nhìn cái bàn thứ hai đếm ngược từ cuối lên.

Thấp thoáng sau bóng dáng của học sinh ngồi bàn trước là một khoảng trống cực kỳ chói mắt ở nơi cái bàn ấy.

Ông hoảng hốt hỏi: Từ Vãn Tinh đâu?

Cậu học trò cao to ngồi phía trước gãi đầu đáp:

"Báo cáo thầy, hôm nay Từ Vãn Tinh không tới lớp……"

Lúc nhận được điện thoại của chủ nhiệm lớp thì Từ Nghĩa Sinh đang ở trong bếp trộn nhân sủi cảo.

Ông bán sủi cảo ở chợ đêm, mỗi ngày kết thúc công việc lúc 3 giờ sáng, lại ngủ tới trưa mới rời giường chuẩn bị hàng bán buổi tối.

"Ai u —— ai u, là thầy La đấy à —— đúng, đúng, đúng, tôi là ba của Từ Vãn Tinh đây."

"Ai da, ngọn gió nào thổi mà thầy lại gọi điện cho tôi thế?"

"Cái gì? Nó không đi học hả?!" Giọng ba Từ lập tức cao tám đề xi ben, suýt nữa thì thủng trần.

Vài phút sau Từ Nghĩa Sinh đập điện thoại cái rầm sau đó hùng hổ vứt tạp dề ra rồi đi tới cửa lớn.

Mới đi được một cái giày ông bỗng nhìn đôi giày vải của nữ ở bên cạnh thế là lại ngừng bước, hồ nghi mà nhìn cánh cửa ở góc nhà lúc này đang đóng chặt.

……

Trong căn phòng chật chội chỉ có một cái giường đơn, một cái bàn học cũ.

Trên giường là chăn đơn hỗn độn, có người đang dang tay dang chân ngủ ngon lành lại bị tiếng đập cửa thình lình dọa bừng tỉnh.

Từ Vãn Tinh!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!