Chương 18: 🌽

Hôm nay là cuối tuần, ăn điểm tâm xong, Khương Hoài Nhân đề nghị đưa Khương Hoài Bắc đi khu vui chơi.

Kể từ khi đến đây sống, Khương Hoài Nhân không có bất kỳ yêu cầu gì đối với Thẩm Hoài Cảnh. Cô muốn đi khu vui chơi, Thẩm Hoài Cảnh đương nhiên nghe cô.

Gọi điện thoại bàn giao một số việc, Thẩm Hoài Cảnh nhìn về phía Ôn Đinh đang dọn dẹp:

"Các người cùng đi đi!"

"Đúng, đúng. Chị… dì Đinh Đinh đương nhiên là phải cùng chứ..." Khương Hoài Nhân liên tục không ngừng xen vào.

Ôn Đinh đối cách xưng hô của cô liếc mắt một cái.

"Vậy… cái gì, Ôn Dĩ Nam không đi, anh ấy còn có việc." Khương Hoài Nhân lại nói.

Ừ? Thẩm Hoài Cảnh nhìn thoáng qua Ôn Dĩ Nam.

"Anh ấy… anh ấy… con… con còn có một cái bài báo cáo viết tay chưa làm, anh ấy muốn giúp con vẽ tranh minh họa ở phía trên." Khương Hoài Nhân lại một lần nữa xen vào. Anh ấy không thể đi, anh ấy đi sẽ làm hỏng việc của cô.

Ôn Đinh im lặng, để người khác làm bài tập còn xem là hợp tình hợp lý như thế.

Ôn Dĩ Nam gật gật đầu, phải biết nghe lời:

"Em không đi, các người đi đi!"

Khương Hoài Nhân cho cậu một cái ánh mắt trẻ nhỏ dễ dạy.

Ôn Đinh nhíu nhíu mày:

"Chị còn có việc, cũng không đi, các người người một nhà đi đi." Khó có được cơ hội để bọn họ một mình, thì cô không xen vào. Lại nói, bây giờ cô chỉ muốn cách xa xa Thẩm Hoài Cảnh mà.

Không được.

Khương Hoài Nhân la lớn.

Phản ứng của cô quá mức mãnh liệt, dẫn tới tất cả mọi người đều nhìn qua. Khương Hoài Nhân gượng cười:

"Ý em nói là tiểu Bắc không thể rời xa chị… dì… Đinh Đinh, có phải không tiểu Bắc?"

Khương Hoài Nhân cúi đầu đối mặt với Khương Hoài Bắc, đối diện cậu nháy mắt:

"Tiểu Bắc, muốn chị Đinh Đinh cùng em đi khu vui chơi không?"

Khương Hoài Bắc mặc dù nhỏ, nhìn Khương Hoài Nhân muốn biểu đạt không hiểu là ý gì, nhưng lại có suy nghĩ chân thật nhất, mắt to lấp lóe: Muốn.

Ôn Đinh cười, sờ sờ đầu Khương Hoài Bắc:

"Tiểu Bắc ngoan, chị Đinh Đinh còn có việc, nên không đi được."

Khương Hoài Bắc nháy mắt, ngoẹo đầu: Chị có việc gì?

Khương Hoài Nhân vân đạm phong khinh(*) nói xen vào:

"Tiểu Bắc, dì Đinh Đinh có ý là không cần em nữa, sau này cũng không tiếp tục đi cùng với em."

(*) Vân đạm phong khinh:

Không màn đến điều gì khác.

Khương Hoài Bắc bị Khương Hoài Nhân dọa đến Oa một tiếng khóc lên, ôm lấy chân Ôn Đinh:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!