Chương 38: (Vô Đề)

•Editor: Lan•

Hơn ba trăm năm nay, lão đã tính toán đủ điều, chỉ duy một việc ngoài ý liệu — chính là Chúc Long lại tái thế nhân gian.

Nỗi bất an năm ấy, một lần nữa dấy lên trong lòng.

Tiếng các đệ tử lo lắng hỏi han dần dần trở nên mơ hồ. Rõ ràng là đang thỉnh ý lão đối phó Chúc Long thế nào, mà trong tai lão, lại biến thành tiếng chất vấn của chư vị Thần Tôn hơn ba trăm năm trước…

"Chúc Long trong cấm địa đã biến mất! Chúng ta đã hợp lực dò xét, phát hiện khí tức ngay tại tiên sơn của đệ tử dưới toạ của ngươi – Chư Tinh Tử! Ngươi nói xem, nên làm thế nào?"

"Hiện tại chúng nó thân mật khăng khít! Một kẻ là Ma châu, một kẻ là hậu nhân Chúc Âm. Nếu hai bên trong ngoài liên kết… tiền lệ Ma Quân vẫn còn trước mắt, lẽ nào ngươi còn muốn Lục giới quay lại những ngày chìm trong biển lửa sao?"

"Phụng Cực Thiên Tôn, năm đó ngươi vì mềm lòng trước hài tử do Ma châu hóa hình mà cố chấp giữ hắn lại, gieo mầm tai họa. Khi ấy ngươi nói rằng: Ma châu có thể chế ước Chúc Long trong cấm địa, tương lai nếu có kẻ phản bội thần giới, chúng nó tất sẽ đối đầu, dẫu không đồng quy vu tận thì cũng loại bỏ được một. Thế nhưng giờ đây, hai mối họa lớn nhất lại tụ hợp làm một!

Ngươi còn biện giải thế nào?"

Năm ấy, lão một lời cũng không nói, thật lâu sau mới trầm giọng: "Chẳng lẽ các người có thể giết được chúng sao?"

"Giết không được, vậy ngươi định thả mặc cho chúng liên thủ ư?"

"Ý ta, chuyện này cần tính toán lâu dài. Trước tiên đừng khinh động, giết cũng không nổi, nếu ép bức sinh ra một tân Ma Quân, há chẳng phải đại hoạ? Thượng sách vẫn là để chúng tự chém giết lẫn nhau."

Lúc ấy, chư thần bàn luận sôi nổi, đủ mọi kế sách, nào là ly gián, nào là dẫn hoạ đông ngã, nào là giá họa vu oan… tất cả những thủ đoạn mà ngày thường bọn họ khinh miệt, nay đều đưa ra dùng cả.

Phụng Cực Thiên Tôn chau mày, nói: "Nó là đệ tử của ta, việc này, do ta gánh vác."

Lão không triệu Chư Tinh Tử đến, mà trước hết đi đến tiên sơn của nó.

Trong lòng vẫn còn chút hy vọng, rằng hết thảy chỉ là hiểu lầm. Có lẽ Hoắc Huyền e ngại Chư Tinh Tử, nên giả dạng tiên phó đến thám thính mà thôi… khả năng có nhiều vô số.

Ngày đó, tại ngọc trì của tiên sơn, Phụng Cực Thiên Tôn nhìn thấy cảnh tượng ấy.

Hoắc Huyền đã hóa lại chân thân, chiếc đuôi đỏ rực đáng sợ vung lên, ném thiếu niên cười không ngớt bay lên không, rồi lại kịp thời đón lấy.

Lão nhìn thấy đứa đệ tử ngu ngốc của mình nắm chặt vảy đỏ, vui sướng như đang ngồi xích đu.

"Vui quá đi! Lên cao chút nữa! Nhưng ngươi đừng mong lừa ta nhé! Đây nào phải rồng, rõ ràng chỉ là rắn! Ngươi không có móng vuốt, rồng sao lại không có vuốt chứ! Ta xem ngươi chỉ là yêu xà tu luyện thành tiên thôi!"

Chúc Long khác với long tộc, một bên là huyết mạch thần tiên bẩm sinh từ thuở khai thiên, một bên là giống loài phân nhánh. Thế nhưng, Chúc Long kia lại chẳng hề thấy mình bị coi nhẹ, còn bắt chước loài rắn, cuộn chặt lấy thiếu niên trong vòng đuôi.

Thiếu niên không chút sợ hãi, ôm lấy chiếc đuôi, chân đá nước tung tóe, ai ngờ đuôi khẽ quẫy, thân ảnh liền thoắt một cái từ bờ này sang bờ kia, ngẩn ra một thoáng, rồi phá lên cười giòn giã: "Ha ha, ta bơi nhanh quá đi mất!"

Chúc Long khựng lại, cúi đầu cọ lên gương mặt ướt sũng kia.

Thiếu niên trán kề trán, đôi mắt sáng lấp lánh phản chiếu một phiến vảy đỏ rực.

Chúc Long lại hôn chốc chốc lên má nó, thiếu niên hừ nhẹ cúi đầu.

Lần này không bị đẩy ra, Chúc Long bỗng hưng phấn, chiếc đuôi khổng lồ quét mạnh xuống mặt nước, bọt tung như mưa, rồi lại quấn lấy thiếu niên mở to đôi mắt, dẫu nó cố sức gỡ ra, vẫn chẳng thoát khỏi.

Phụng Cực Thiên Tôn sa sầm nét mặt, lặng lẽ rời đi.

Hôm ấy, lão đuổi lui tất cả đệ tử Phù Quang điện, triệu tập chư vị Thần Tôn từng biết chuyện Ma châu, nghị bàn ba ngày ba đêm. Cuối cùng, lão thuyết phục được chư thần— Ma châu này, để lão tự tay kết thúc.

Chẳng bao lâu sau, lão gọi Chư Tinh Tử đến Phù Quang điện.

Đứa nhỏ ấy chẳng hay biết gì, vừa gặp đã ríu rít kể tiên sơn của mình hiện nay thế nào, mồi lão có dịp ghé thăm.

Lão lặng yên nghe, mãi đến khi Chư Tinh Tử nói mỏi, mới bỗng hỏi: "Con à, con có từng nghe chuyện Ma Quân chưa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!