•Editor: Lan•
Đồng ý xong liền thấy sắc mặt Hoắc Huyền đen kịt, hoàn toàn không vui vẻ như mình. Nó chợt nhớ đến việc đối phương vừa rồi còn nói người ta "tanh mùi cá", bèn vội nói: "Hoắc huynh, nếu huynh say rồng thì ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng, chúng ta tách ra hành động. Tốc độ của huynh nói không chừng còn nhanh hơn bọn ta, vậy thì mình hẹn gặp nhau trước đạo quán là được!"
"Đừng có mơ." Ánh mắt Hoắc Huyền hung dữ, "Ngươi còn muốn đi riêng với con giao long kia à? Không sợ dọc đường nó đem ngươi bán đi sao!"
"Không đâu, người ta bao nhiêu lê còn chưa bán hết, sao lại bán ta chứ? Ta cũng đâu có mấy lạng thịt!"
Vốn dĩ Ngao Nguyên đang rất giận, nhưng vừa nghe Chư Tinh Tử nói giúp mình, lập tức lòng nở hoa, bước tới dịu giọng: "Ân công, ta sao có thể hại ngài! Huống hồ nay ta đã trở thành thần Thành Hoàng của thành Lăng Dương, cho dù có chạy được hoà thượng cũng không chạy được chùa. Vị đại ca này nếu không ưa giao long thì cứ đi trước, ta lập tức chở ân công theo sau, có gì mà không yên tâm?"
"Ai nói ta đi trước?" Hoắc Huyền tức muốn chết, "Ta đi cùng y!"
Ngao Nguyên: "…"
Chung quanh toàn là bách tính, Ngao Nguyên không tiện hoá rồng ngay tại chỗ, bèn hẹn sẵn địa điểm với bọn họ, rồi lập tức đi tới chân núi ngoài thành chờ.
Ngao Nguyên vừa đi, Chư Tinh Tử liền vui vẻ lên xe ngựa. Nó hỏi Hoắc Huyền đang mặt nặng như chì: "Sao ta lại cảm thấy trên người Ngao Nguyên huynh không có mùi tanh gì cả? Huynh ngửi ra kiểu gì vậy?"
Hoắc Huyền chẳng buồn đáp.
Chư Tinh Tử đành khuyên: "Huynh đừng có thành kiến với người ta, huynh ấy vốn không sống ở biển, mà là giao long trong sông ngòi, càng gần gũi đất đai! Nhiều người còn nói heo hôi đó, nhưng ta thì chẳng thấy mình hôi chút nào."
Hoắc Huyền lạnh lùng cứng ngắc: "Ngươi và hắn khác nhau. Dù có biến về heo con, ngươi cũng là thơm! Có thể so với hắn sao?"
"Đương nhiên rồi, bởi vì ta thích sạch sẽ, còn thích tắm rửa! Nếu có ai thấy ta là heo liền chê hôi, ta thật sự sẽ buồn chết mất! Cho nên huynh cũng đừng định kiến quá lớn với giao long, Ngao Nguyên huynh có lẽ cũng rất buồn trong lòng đó."
"…" Buồn? Khoé môi Hoắc Huyền giật giật, con giao long thối tha kia lúc đi, rõ ràng đắc ý đến mức cái đuôi sắp vểnh lên trời rồi!
Chẳng bao lâu, xe ngựa tới nơi.
Khi bọn họ xuống, Ngao Nguyên đã biến về nguyên hình — một con giao long đen nhánh khổng lồ cuộn mình dưới chân núi, khí thế oai phong lẫm liệt.
Chư Tinh Tử nhìn mà phấn khích vô cùng, tuy rằng hôm trước đã thấy dáng vẻ giao long ở miếu Thành Hoàng, nhưng lúc này vẫn rung động không kém chút nào.
Giao long mỉm cười hỏi: "Ân công muốn ngồi đầu ta hay ngồi lưng ta?"
Chư Tinh Tử còn chưa kịp trả lời, liền nghe Hoắc Huyền lạnh băng: "Cách xa cái đầu hắn ra!"
Ngao Nguyên rốt cuộc nhịn không nổi, đảo cặp mắt trắng dã.
Chư Tinh Tử vốn chẳng có yêu cầu gì với chỗ ngồi, nó đem hết bánh trái trong xe bỏ vào tay nải, đeo lên lưng, rồi cố sức trèo lên thân rồng.
Phía bên kia, Hoắc Huyền từ lâu đã đổi chiếc rương gỗ đàn hương vốn to và nặng thành một chiếc hòm dài có thể đeo sau lưng. Hắn nhẹ nhàng mang theo, rồi bấm quyết khiến con ngựa tự quay về thành.
Xoay người, liền thấy Chư Tinh Tử còn đang treo lơ lửng giữa thân rồng mà r*n r*, lập tức bước tới nâng người, ôm lên lưng giao long.
Ngao Nguyên đã chuẩn bị trước, biết Chư Tinh Tử không có pháp lực, lại sợ vảy rồng trơn khiến nó ngồi không vững, nên đã sớm đặt trên lưng mình một cái đệm hoa lệ tựa yên ngựa, vừa vặn một người ngồi.
Chư Tinh Tử nhìn thấy huynh đệ tốt chẳng có chỗ ngồi, thế thì sao được? Lập tức treo tay nải lên cổ mình: "Ta biến thành heo con đi, huynh bế ta ngồi trên đệm, thế là cả hai ta đều có chỗ rồi!"
Ngao Nguyên: …Giờ đi mua cái yên ngựa còn kịp không?
Hoắc Huyền cũng hơi ngạc nhiên, bật cười: "Không cần, chỉ là giao long nhỏ bé thôi, ta đã có thể giết thì cũng có thể ngồi."
Ngao Nguyên: "…"
May mà không uổng công may vá cho người ta… yên rồng cực khổ khâu cả đêm, cuối cùng vẫn là ân công ngồi, Ngao Nguyên chẳng buồn so đo với Hoắc Huyền nữa.
Xác định cả hai ngồi ổn, thân rồng hơi chuyển hướng, liền vút thẳng lên trời, xuyên thẳng vào mây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!