Cảnh tượng trong buổi tối hôm ấy, Chương Chi Vi không nhớ được quá nhiều.
Nó tựa như lưỡi dao được quết mật, như châm nhọn giấu trong hũ đường.
Cô không tham dự tiệc sinh nhật tối của Lục Đình Trấn, càng không biết Lục Đình Trấn ăn nói với ông chủ Lục và bà Lục ra làm sao.
Nói tóm lại ngày hôm sau, Chương Chi Vi đi đứng như bước trên mây. Lúc xuống nhà ăn sáng, bà Lục ôn hòa nói với cô rằng cô cần phải chuyển ra ngoài ở.
Căn hộ là Lục Đình Trấn mua, người cũng là anh cắt cử, đồ đạc của Chương Chi Vi không nhiều, hai ba lần là thu dọn sạch sẽ.
Lúc rời đi, bà Lục tháo chiếc vòng phỉ thúy đã đeo rất lâu đưa cho cô, phỉ thúy Lão Khanh chủng, nước ngọc trong, độ bóng cao.
Vi Vi. Bà Lục nói:
"Thường xuyên về thăm ta nhé."
Ông chủ Lục mặt hiền lành nhưng lòng dạ cứng rắn, trong nhà chỉ có mỗi một mình Lục Đình Trấn dám làm trái mệnh lệnh của ông.
Ông trọng tình nghĩa, ham danh tiếng cũng là thật, chuyện cảm kích A Man cứu ông, hay nhận nuôi Chương Chi Vi cũng được ông thật lòng thật dạ thực hiện.
Còn bà Lục giống như một vị Bồ tát, lòng dạ nhân từ, hiền như cục bột. Bà là một cô chủ nhà quyền quý truyền thống, không có chính kiến của mình, luôn luôn là ông chủ Lục bảo sao thì bà ấy nghe vậy.
Phần lớn người làm việc cho nhà họ Lục đều cung kính tôn trọng Chương Chi Vi, chỉ có vú Trương hơi coi thường Chương Chi Vi. Vú Trương là người coi sóc Lục Đình Trấn từ nhỏ tới lớn, nếu ở trong xã hội cũ thì chính là nhân vật bà vú nhũ mẫu.
Chương Chi Vi không biết mình đã đắc tội với bà ta ở chỗ nào, ban đầu cô vẫn cư xử khách sáo, lo sợ bất an, khi nhận ra đối phương quả thực có ác cảm với mình, Chương Chi Vi cũng chẳng bận tâm nữa.
Chương Chi Vi từng vô tình nghe được vú Trương nhắc khéo bà Lục như thế này:
"Ôi chao, Chương Chi Vi đã lớn như thế rồi, lại chẳng có quan hệ huyết thống với Đình Trấn, còn Đình Trấn lại chưa lấy vợ, hai người này sống cùng một mái nhà, không thích hợp lắm..."
Bà Lục nói:
"Chớ nói linh tinh, vú Trương, nếu truyền ra ngoài thì ra thể thống gì?"
Ngoảnh lại nhìn, là Lục Đình Trấn vừa mới tỉnh rượu, anh chỉ lặng lẽ đứng đó, trầm ngâm không nói gì.
Ngày thứ hai, xưng hô giữa vú Trương và Lục Đình Trấn cũng được đổi, bà ta không còn được hưởng đặc quyền, không được gọi anh là Đình Trấn nữa, mà phải gọi anh là Cậu chủ giống như những người làm trong nhà khác.
Từ đó về sau, Chương Chi Vi không còn bắt gặp vú Trương nói xấu cô nữa.
Trong cái nhà này, người duy nhất Chương Chi Vi không thể hiểu thấu chính là Lục Đình Trấn.
Anh là đứa con duy nhất của vợ chồng ông chủ Lục, lúc bà Lục sinh anh ra cơ thể đã bị ảnh hưởng, mà ông chủ Lục và bà Lục tình cảm sâu sắc, dù là trước khi
"Chế độ nạp thiếp" được bãi bỏ vào năm 1971, ông cũng không lấy bà hai bà ba bà bốn bà năm bà sáu giống như những người khác.
Cuộc đời Lục Đình Trấn thuận buồm xuôi gió, trong số những người mà Chương Chi Vi quen biết, cô không thể tìm ra ai biết đầu thai hơn anh.
Cũng giống như chơi bài Blackjack, Lục Đình Trấn trời sinh đã tốt số, đầu tiên bốc được A bích, lá tiếp theo luôn là con K.
Chương Chi Vi mệnh khổ, từ bé đã sinh ra ở nơi bẩn thỉu nhất, loạn lạc nhất, bố mẹ mất sớm, ngay cả người bố nuôi yêu thương cô cũng sớm lìa đời.
Bài trong tay lúc nào cũng là một lá hai, một lá ba, cắn răng đánh ra cũng chỉ bốc thêm được lá mười.
Lúc vừa mới đến nhà họ Lục, Chương Chi Vi và Lục Đình Trấn có mối quan hệ không tồi, dù sao cũng là cô bé do A Man và một số bạn bè có giao tình trong giang hồ nuôi lớn, thông minh cơ trí, mở miệng là chú ơi.
Khi thì chú Lục ơi, lúc thì chú Lục à, làm nũng, nhí nhảnh là chuyện cô làm giỏi nhất. Lục Đình Trấn cũng thương cô, muốn cái gì là cho cái đấy
- nhà họ Lục chẳng thiếu thứ gì, Lục Đình Trấn cũng vui vẻ chiều chuộng cô giống như nuôi một cô em gái, cho cô đi học ở trường học tốt nhất, tìm cho cô một giáo viên dương cầm giỏi nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!