Chương 2: Nam Thần Đọc Sách

"Rất vui được gặp lại cậu, A Minh!"

Gia Minh ngơ ngác, thắc mắc không biết tại sao Tư Nhiên lại nói như vậy.

Cậu hoang mang hỏi:

"Tôi và cậu từng gặp nhau sao?"

Tư Nhiên chỉ cười cứ không trả lời câu hỏi của Gia Minh.

Không nhận được câu trả lời cho vấn đề đang thắc mắc Gia Minh liền không để tâm nữa mà quay lai tiếp tục làm bài.

Sau đó hai người không nói thêm với nhau câu nào.

Mãi đến gần cuối tiết thứ hai bầu không khí im lặng mới được phá vỡ.

Trong lúc học tiết toán, vì không theo kịp thầy giàng bài nên Tư Nhiên không biết làm bài tập.

Nghĩ mãi không ra nên cậu đã nhỏ giọng gọi Gia Minh:

"A Minh ơi, cậu chỉ tớ câu này được không?"

Gia Minh đang tập trung làm bài tập nên không định trả lời.

Mặc cho sự làm ngơ rõ ràng đó, Tư Nhiên vẫn tiếp tục kéo áo Gia Minh, gọi:

"A Minh ơi, chỉ tớ đi mà. A Minh ơi!"

Không thể chịu nỗi sự làm phiền này, Gia Minh nhíu mày, hỏi:

"Ai cho cậu gọi tôi là A Minh?"

Nhìn ra sự khó chịu của Gia Minh, Tư Nhiên cười, tỏ ra ngây thơ bảo:

"Nếu cậu không chỉ bài cho tớ thì tớ sẽ tiếp tục gọi cậu là A Minh."

Nghe hai chữ A Minh phát ra từ miệng Tư Nhiên khiến Gia Minh sởn hết da gà.

Cậu hít một hơi thật sâu, cuối cùng cũng chịu thoả hiệp.

Không hiểu câu nào?

Là câu ba! Tư Nhiên vui vẻ trả lời.

Gia Minh nhìn lên bảng rồi nói:

"Áp dụng công thức số hai, ra đáp án thì áp dụng tiếp công thức số bốn. Nhớ đổi đơn vị."

"Cảm ơn cậu nhé A Minh!"

Gia Minh không đáp lại mà chỉ hơi nhíu mày nhìn Tư Nhiên, sau đó liền tiếp tục làm bài.

Đột nhiên Tư Nhiên quay sang, nói:

"Đúng là ra rồi này! A Minh giỏi như vậy làm tớ muốn ở bên cạnh cậu mãi mãi ghê!"

Tư Nhiên vừa dứt lời, cây thước trên tay Gia Minh liền bị gãy đôi.

Tiếng động phát ra lớn tới mức tất cả mọi người trong lớp đều quay lại nhìn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!