Mẹ dắt tôi bước lên thềm đá của nhà chính. Tôi cảm thấy mẹ rất căng thẳng, lòng bàn tay mẹ đang đổ mồ hôi. Tôi cũng rất căng thẳng, chưa từng nhìn thấy quang cảnh to lớn khí thế như vậy bao giờ.
Toàn bộ phòng khách đều trang trí bằng hoa hồng trắng trang nhã, di ảnh của bác trai treo trên tường, dáng vẻ mỉm cười giống như trước kia. Bên dưới di ảnh, bác trai nằm ở giữa đám hoa hồng, vẻ mặt bình thản giống đang ngủ, tựa như có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào.
Đến lúc này vẫn chưa có ai phát hiện ra sự xuất hiện của chúng tôi.
Phía trước chúng tôi có hai nhóm người đang làm lễ vĩnh biệt với bác trai. Chúng tôi ở phía sau bọn họ, cúi mình dâng hoa. Vẫn không có người nào chú ý đến chúng tôi. Trong phòng khách đang tấu lên khúc dương cầm nhẹ nhàng êm ái. Tôi nghe được, là khúc buồn chia ly của Chopin.
Khi còn sống bác trai rất thích nghe, ông còn muốn tôi học đàn, vào ngày tôi sinh nhật tám tuổi đã tặng cho tôi một chiếc đàn dương cầm vô cùng đắt đỏ. Tôi thích lắm, cứ học suốt, người trả tiền cho giáo viên dạy đàn cũng là bác trai.
Trong cái ngõ u ám mà chúng tôi ở đó, có một dạo tiếng đàn của tôi trở thành tiêu điểm bàn tán của hàng xóm láng giềng. "Gà trong ổ mà còn muốn liệng bay như phượng hoàng." Tôi thường nghe thấy những lời giễu cợt như vậy. Mẹ không cho là đúng, mẹ thích nghe tôi chơi đàn.
Bác trai cũng thích, mỗi lần đến nhà tôi đều phải nghe tôi chơi mấy khúc. Khi tôi chơi đàn ông sẽ lẳng lặng lắng nghe cùng mẹ ở bên cạnh, rất nhiều những buổi chiều và buổi sáng như thế, ánh mặt trời xuyên qua khung cửa sổ, rải rác lên trên hai người, ấm áp vui vẻ.
Điều tốt đẹp như vậy sẽ không bao giờ còn nữa rồi.
Trong đau buồn, đột nhiên tôi khóc nấc thành tiếng.
Lúc ấy chúng tôi đã làm xong lễ, đang chuẩn bị theo nhóm người đến phúng viếng phía trước rời đi.
Mẹ muốn che miệng tôi lại thì đã không kịp nữa, tất cả tầm nhìn trong phòng khách đều quay ngoắt về phía chúng tôi, giống như vô số mũi tên rời khỏi dây cung bắn thẳng tới. Chúng tôi không thể trốn tránh.
"Ai cho các người đến!"
Giọng nói the thé của một người đàn bà vang tới từ trong đám đông.
Đám đông tự động tránh ra.
Từ xa đến gần, người đàn bà kia bước nhanh tới. Tuổi tác nhìn lớn hơn mẹ tôi nhiều, cả người mặc bộ váy đen tuyền sang quý, tóc búi cao, trên ngực cài chiếc kẹp kim cương tỏa sáng lập lòe.
Dáng vẻ của bà ta vô cùng đáng sợ, trợn mắt nhìn chúng tôi, lúc rảo bước đi tới giày cao gót giẫm lên sàn đá cẩm thạch phát ra tiếng vang chói tai.
Mẹ dùng thân thể đứng chắn trước người tôi theo bản năng.
Tôi không nhìn rõ động tác của người đàn bà kia, chỉ nghe thấy một âm thanh giòn tan, mẹ loạng choạng lui về phía sau liên tiếp, thiếu chút nữa xô ngã tôi. Sau đó lại một tiếng nữa, mẹ bị tát ngã dụi xuống.
Tôi cũng ngã trên mặt đất.
"Mẹ .." Tôi khóc gọi.
"Đồ ti tiện không biết xấu hổ, lại dám tới đây sao, còn mang theo cái đồ dã chủng này!
"Bà ta nhìn chỉa vào tôi từ trên cao, hận không thể đá chết tôi. Khóe miệng mẹ chảy máu, dùng cơ thể đỡ cho tôi, vô cùng kinh hoảng nhìn người đàn bà kia nói:"Phu nhân, tôi chỉ tới đưa tiễn anh cả một đoạn đường, không có ý gì khác…"
"Tao nhổ vào! Mày mà cũng xứng đưa tiễn anh ấy sao! Đồ gái điếm không biết xấu hổ! Năm đó mày dụ dỗ chồng tao, sau khi chồng tao chết mày lại dụ dỗ anh cả, đừng tưởng rằng mấy năm nay chúng tao không biết mày đã làm những chuyện bỉ ổi gì sau lưng chúng tao, mày lại còn có gan đến đây…"
"Đúng! Cô ta chính là đồ sao chổi[1]!" Lại một người đàn bà nổi giận đùng đùng chạy tới, tuổi hơi trẻ, cũng chỉ vào mẹ mắng,
"Năm đó anh hai theo cô ta đã mất mạng rồi, anh cả theo cô ta cũng đi rồi, cô ta chính là khắc tinh[2] của nhà họ Mạc chúng ta! Mợ hai, loại đê tiện như vậy thì khách khí với cô ta làm gì, đuổi đi!"
[1] Sao chổi: luôn mang đến xui xẻo.
[2] Khắc tinh: những người mê tín tin theo thuyết ngũ hành tương sinh tương khắc cho rằng có một số người có vận mệnh xung khắc, không mang lại may mắn cho người khác.
"Người đâu!"
"Người đâu! Lôi bọn chúng ra ngoài!
"Hai người đàn bà đồng thời thét chói tai. Mẹ rơi lệ đầy mặt, lảo đảo đứng lên khóc nói:"Tôi không làm điều gì sai cả, tôi và anh cả trong sạch , sao các người có thể đối xử với tôi như vậy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!