Chương 39: (Vô Đề)

Từ lúc Hứa Nguyên đi đến chỗ Hàn Tự, anh đã định đứng dậy theo bản năng, bày ra tư thế chào đón.

Cho đến khi bản thân bước một bước nhỏ anh mới ngẩn người.

Đây quả là một thói quen đáng sợ.

Đột nhiên điện thoại điên cuồng rung lên.

Hàn Tự cúi xuống nhìn xem, trái tim đập mạnh một tiếng như là bị người khác dùng lực gõ lên, đập loạn xạ, càng lúc càng nhanh.

Diêu Khải Việt gửi cho anh một ảnh chụp màn hình, là bài viết mới nhất của Hứa Nguyên trên vòng bạn bè.

Cô nói: Giới thiệu với mọi người, đây là bạn trai tôi

- Hàn Tự.

Hàn Tự bất ngờ và khiếp sợ.

Anh không nghĩ Hứa Nguyên sẽ chủ động như vậy.

Cô lại bị ai khiêu khích sao?

Lồng ng. ực anh lập tức cảm thấy sướng rơn lên được.

Hàn Tự vẫn xụ mặt như ông cụ nhưng động tác ngồi xuống lại có chút đột ngột, anh để hai tay ra đằng sau lưng, lẳng lặng nhìn cô.

Mãi cho đến khi Hứa Nguyên dừng lại ở trước mặt anh.

"Xem vòng bạn bè của em đi." Cô giơ điện thoại lên, quơ quơ trước mặt anh.

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, cô cảm thấy da mặt mình còn dày hơn cả Hàn Tự.

Không phải chỉ là cúi đầu nhận sai trước thôi sao? Có chuyện gì lớn lao đâu?

Cô nghĩ.

Hứa Nguyên mím môi, đối diện với ánh mắt của Hàn Tự.

Đôi mắt đen láy cứ nhìn chằm chằm cô như vậy.

Cô cảm thấy cái mũi chua xót, đáy mắt bỗng dưng nóng lên.

Đột nhiên lại muốn khóc.

Thấy mắt Hứa Nguyên đỏ lên, Hàn Tự than nhẹ: "Anh đã bắt nạt em đâu."

Giọng nói trầm thấp, mang theo sự dịu dàng.

Mũi của Hứa Nguyên càng thêm chua xót.

"Anh bắt nạt em!" Cô tủi thân nói.

Hàn Tự cười: "Em nhìn lại đi, người nói chia tay là em, nói anh là bạn trai em cũng là em, là em bắt nạt anh mới đúng."

Giọng điệu của anh vẫn thiếu đánh như lúc trước.

Anh tiến lên từng bước, trong mắt mơ hồ hiện lên ý cười.

Hứa Người nở nụ cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!