Chương 29: (Vô Đề)

Nhắc đến Khâu Tử Dao, Hứa Nguyên liền cảm thấy đau đầu.

Cả hai cô từ thuở còn nhỏ đã không đối xử tốt với nhau, tính tình lại còn bá đạo giống nhau, chẳng qua cái tính khí bá đạo của Khâu Tử Dao được mọi người trong nhà cưng chiều hơn, còn cô thì chỉ đơn thuần muốn thu hút sự chú ý của bố mẹ mà thôi.

Thật ra Khâu Tử Dao lớn hơn cô một tuổi, nhưng bởi vì cô nhảy hai lớp nên bọn họ chỉ học cùng tiểu học vài năm, sau đó Khâu Tử Dao đã trở thành đàn em của cô.

Từ đấy về sau, hằng ngày Khâu Tử Dao đều lấy việc nắm bím tóc của cô làm thú vui.

"Hứa Nguyên: Khi nào thì cậu ấy quay về?"

Khâu Tử Dao không tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học trong nước mà bay thẳng đến New Zealand để học.

"Diêu Khải Việt: Vừa mới trở về đó, hôm nay là hết thời gian cách ly tại nhà rồi."

"Hứa Nguyên: …"

Cô quay đầu lại nhìn Hàn Tự, khoảng thời gian mà cô và Khâu Tử Dao thấy ghét nhau nhất là hồi mấy năm trước ở trường cấp 3. Lúc ấy Khâu Tử Dao cũng đem lòng thích Hàn Tự, cả ngày cô ấy đều quấn quít lấy anh, nhưng cô thì lại nghĩ Hàn Tự và Đào Tri Du mới là một đôi.

Vì Đào Tri Du, cô đã không ít lần cãi nhau với Khâu Tử Dao. Nếu nói một câu không hợp ý thì cả hai còn có thể bem nhau luôn cơ.

Vấn đề không chỉ ở Đào Tri Du mà nó còn ở bản tính cao ngạo của Khâu Tử Dao, khiến Hứa Nguyên cô không thể nào chịu đựng nổi.

Nói tóm lại một câu: bọn họ là kẻ thù không đội trời chung, so với Hàn Tự cô ấy còn tệ hơn.

Thậm chí Hứa Nguyên còn có thể nâng ly chúc mừng cùng Hàn Tự nếu nó có thể làm cho Khâu Tử Dao cảm thấy khó chịu.

Ánh mắt của cô nóng như có lửa, Hàn Tự vừa quay đầu lại nhìn.

Bốn mắt nhìn nhau, anh sửng sốt.

"Cô nương, bản Vương đây không trêu chọc gì đến cô chứ?" Hàn Tự nói đùa.

Hứa Nguyên tức giận trừng mắt nhìn anh, trong đôi mắt như chứa vô vàn khói lửa.

Có gì đã xảy ra sao?

Hứa Nguyên vẫn nhìn theo anh, liếc mắt nhìn chằm chằm vào anh: "Khâu Tử Dao về nước."

Thì ra đây chính là lý do.

Hàn Từ mỉm cười: "À."

Giọng nói của anh vô cùng bình tĩnh, cái tên này không khiến cho anh cảm thấy căng thẳng.

Cô kiềm chế cảm xúc nói: "Hàn Tự, lúc trước anh đối xử với cô ấy như thế nào, bây giờ cũng phải như vậy!"

Nhà họ Hàn với nhà họ Khâu là bạn bè lâu năm, hai bên gia đình đều hợp tác làm ăn với nhau, mối quan hệ của cha mẹ hai nhà rất tốt. Tuy nhiên, Hàn Tự chưa bao giờ để ý đến sự đeo bám của Khâu Tử Dao trong những năm qua, cô ấy không khác gì những cô gái khác đang theo đuổi anh.

Cuối cùng Hàn Tự cũng cảm nhận được có gì đó không đúng, anh vừa nhếch mép vừa nhìn đường: "Hứa Nguyên, đừng nói là em ghen đấy nhé?"

Hứa Nguyên cau mày: "Tại sao em có thể ghen được chứ?"

Cô khoanh tay lại, giấu đầu lòi đuôi: "Em đây là không muốn thấy cô ta tỏ vẻ kiêu ngạo!"

Hàn Tự nghe vậy, liếc mắt thăm dò cô.

Tiểu cô nương chỉ lộ ra một bên mặt, miệng mím chặt, vừa nhìn liền biết đang tức giận.

Anh mỉm cười không nói gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!