Chương 18: (Vô Đề)

"Em quen thật à?" Lão Trương đối mặt với tần áp suất thấp từ Hứa Nguyên, không sợ chết mà vẫn muốn hóng hớt.

Chủ yếu là cái người tên Hàn Tự này quá ưa sạch sẽ, tất cả người ở cạnh đều là những anh em thân thiết, bọn họ cũng không kìm được mà muốn lén lút bàn tán về anh, liệu gu của anh có khác với bọn họ hay không?

Kết quả, hôm nay anh dẫn theo một người đi cạnh, còn là một cô gái xinh đẹp mỹ miều.

Lão Trương kích động xuýt xoa.

Hứa Nguyên nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Ninh Hạ một lúc lâu, trong đầu cô cảm thấy rất phức tạp, cô ném điện thoại vào tay lão Trương.

Xém tí nữa lão Trương đã nhảy dựng lên: "Hứa Nguyên, em…"

Anh ấy vốn định trêu rằng có phải cô đã ăn trúng "thuốc súng" rồi hay không, nhưng vì vẻ mặt cô khác hẳn so với thường ngày nên anh ấy cũng không dám nói nên lời.

"Hứa Nguyên?"

Cuối cùng Hứa Nguyên cũng nhận ra là tâm trạng của mình đã thay đổi: "Anh muốn biết à?"

Cô nhìn lão Trương đang ngơ ngác.

"Muốn chứ."

"Được, vậy anh gọi anh ấy ra đây giúp em."

Trước kia cô còn có thể ngang nhiên đi gõ cửa mà không coi ai ra gì, nhưng hôm nay, cô lại cảm thấy không được tự nhiên cho lắm.

Lão Trương đồng ý.

"Không đúng." Anh ấy đi tới cửa, lúc này mới phản ứng lại: "Tại sao lại là anh đi gọi cô gái đó?"

Anh ấy có biết cô gái đó đâu.

Trong đầu Hứa Nguyên chợt nảy ra một suy nghĩ khác, cô nhìn thoáng qua: "Bởi vì anh tò mò."

Lão Trương: "..."

Hứa Nguyên chờ ở hành lang, ngay cửa ra vào của phòng mình, cô càng nghĩ lại càng hối hận.

Cô với Hàn Tự thì có liên quan gì tới nhau đâu.

Thôi bỏ đi, cô muốn đi về, nhân lúc lão Trương vẫn chưa gọi Hàn Tự ra ngoài.

Nhưng nào ngờ, cửa phòng ở góc đối diện lại trùng hợp mở ra.

Hứa Nguyên ra vẻ hung ác nhìn sang, va vào một đôi mắt xinh đẹp.

Cả hai đều sững sờ.

Chỉ thấy Ninh Hạ đứng ở cạnh cửa, theo sau là lão Trương.

Hứa Nguyên: "..."

Đôi môi đang mím chặt của cô nhanh chóng trở thành một đường cong, mỉm cười với Ninh Hạ.

Ninh Hạ gật đầu chào hỏi.

Đến giờ Lão Trương vẫn chưa nhận ra sự bất bình thường trong bầu không khí này, anh ấy bước nhanh đến sau lưng Hứa Nguyên, thì thầm: "Anh đưa người ta tới cho em rồi nè."

Hứa Nguyên quay đầu, hung ác trừng anh ấy, hạ giọng: "Đây là Hàn Tự?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!