Chương 34: (Vô Đề)

Sáng sớm thứ hai, Hứa Nguyên vừa mới làm kiểm tra sáng xong thì có một cô giáo vội vã bế học sinh tới, bảo là thằng bé đang chơi trong phòng thể dục, rồi bất chợt cắm đầu vào tấm bạt lò xo nhỏ, bây giờ trán đã sưng tấy lên.

Thằng bé cứ khóc mãi không ngừng.

"Chúng ta chườm nước đá nhé? Chườm xong là hết đau liền." Hứa Nguyên kiểm tra xong, sau đó cầm túi chườm nước đá dỗ dành thằng bé.

Thằng bé học lớp chồi, thấy đau là bật khóc, không chịu chườm đá mà cứ gọi mẹ liên hồi.

Cô giáo đành phải ôm lấy thằng bé: "Brad ngoan nhé, để cô chườm nước đá cho con nha."

Hứa Nguyên bắt đầu, nhẹ nhàng ấn vào trán thằng bé.

Có lẽ vì đột ngột bị chườm đá nên Brad đá một cái vào người cô giáo, giãy giụa lung tung, sau đó ngã sấp xuống đất.

Bụng thằng bé áp xuống sàn nhà, trán kê lên trên mu bàn tay, thằng bé gào khóc, không chịu cho người khác đụng vào cái trán đang sưng tấy lên.

Tiếng khóc đã thu hút hiệu trưởng.

"Miệng vết thương nghiêm trọng lắm à?" Hiệu trưởng hỏi.

Hứa Nguyên lắc đầu: "Không nghiêm trọng ạ, chỉ là bị thương ngoài da thôi."

Hiệu trưởng nói "ừ", để cô giáo kia liên lạc với phụ huynh, còn bà ấy thì đi xem camera, cũng phải cho phụ huynh học sinh một lời giải thích.

Phòng chăm sóc y tế chỉ còn lại Hứa Nguyên và cô giáo Dương.

Tiếng khóc vang vọng toàn bộ toà nhà hành chính, tất cả đồng nghiệp đi qua đều đi vào ngó, đồng tâm hiệp lực dỗ dành đứa bé.

Hứa Nguyên dứt khoát quỳ xuống sàn nhà, nằm sấp nửa người giống Brad: "Cô kể cho con nghe một câu chuyện nhé?"

Brad lắc đầu, thằng bé khóc đến mức mặt mũi đỏ bừng.

Nhân lúc thằng bé lau nước mũi, Hứa Nguyên dí túi chườm nước đá lại gần một chút, khẽ thăm dò: "Để cô thổi cho con, thôi một lát là hết đau ngay." Cô nhẹ nhàng dụ dỗ: "Xíu nữa mẹ sẽ tới đón con, được không?"

Cô cố gắng bắt chước giọng nói bập bẹ như trẻ con còn đang bú sữa: "Hết đau rồi đúng không?"

Lần này Brad không tránh nữa, Hứa Nguyên chống cùi chỏ xuống sàn nhà, một tay cô nâng cằm của thằng bé, tay kia cầm túi nước đá chườm cho nó: "Em bé của chúng ta giỏi quá! Con trai thì phải nam tính, phải dũng cảm chứ."

"Con muốn mẹ." Brad nấc cụt, tiếng khóc dần biến mất, chỉ còn lại tiếng nức nở.

"Cô giáo đã gọi mẹ của con rồi, mẹ sẽ tới nhanh thôi." Hứa Nguyên ra hiệu cho cô giáo Dương, muốn cô ấy cầm điện thoại nói to để xoa dịu thằng bé.

Brad bình tĩnh trở lại.

Khi phụ huynh đến nơi, Hứa Nguyên giải thích tình hình cho bố mẹ, sau đó thằng bé được đưa về nhà.

"Quả lê: Hứa Nguyên nên tranh thủ thời gian sinh một đứa đi."

Hứa Nguyên quay lại văn phòng, trong nhóm "Cục cưng tới ăn dưa đi" đang bàn luận về cô.

"Dưa hấu: Không sinh."

Cô vào nhà vệ sinh rửa tay, ban nãy chống cùi chỏ xuống sàn nhà nên đã bị ửng đỏ, vừa tê lại vừa đau. Cô giáo Dương đã cầm sẵn Iodophor* chờ cô rửa xong.

*Iodophor: Dung dịch sát trùng.

"Cho tôi xem cánh tay cô." Cô ấy bắt đầu, nắm cánh tay Hứa Nguyên cẩn thận xem xét.

Do cô chống tay trong thời gian dài, thành thử ra đã bị rách da vài chỗ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!