Sáng sớm, Hứa Nguyên mặc một bộ đồ thể dục, chậm rãi đi ngang qua cửa nhà họ Hàn.
Tối hôm qua, cô không hiểu được tin nhắn trên wechat của Hàn Tự nên hôm nay cô đành phải đến chặn anh lại.
Lần thứ ba Hứa Nguyên đi qua vẫn không nhìn thấy hình bóng của anh.
Vòng bạn bè tối hôm qua vô cùng bùng nổ, cô ngồi lướt cả một buổi tối, trong nhóm còn có người chụp lại bằng chứng để chọc ghẹo hai người.
Sao mọi người có thể nhìn thấy hết trong khoảng thời gian ngắn vậy được nhỉ?
Trong khu nhà đều là người quen, tốc độ truyền đi của tin tức cũng rất nhanh, đùng một phát tất cả đều biết đến. Đây là lý do tại sao lúc trước Hứa Nguyên không dám hẹn hò, mọi người đều quen nhau nên chỉ cần nói cho một người là tất cả đều sẽ biết.
Bây giờ cô phải trang bị một tinh thần thép, chỉ sợ gặp được người quen.
Nếu người khác hỏi đến thì cô nên trả lời như thế nào đây?
Hứa Nguyên đi qua đi lại ở trước cửa nhà họ Hàn mấy vòng, cô không dám quan sát xung quanh, mỗi lần dừng lại cũng chỉ một lúc. Đợi một lúc cô lại chậm rãi rời đi, chạy một vòng rồi lại quay trở về nhà họ Hàn.
Sao Hàn Tự lại nhỏ mọn như vậy?
Không phải cô chỉ xoá vòng bạn bè thôi sao?
Hứa Nguyên trở lại cửa nhà họ Hàn một lần nữa, chạy vô cùng mệt, cô bèn ngồi ở trên bồn hoa, lấy điện thoại ra lướt tin tức.
Tối hôm qua có đồng nghiệp lướt thấy vòng bạn bè của cô, mấy cô ấy cũng chưa hỏi gì, chỉ có nhóm "Cục cưng đến ăn dưa" nhắn tin đến, chỉ duy nhất Hàn Tự là chẳng nói gì.
Cô nhớ lại những chuyện tối hôm qua, Khâu Tử Dao hiểu lầm Ninh Hạ với Hàn Tự, muốn tra cho rõ, cô ngăn cản cô ấy, sau đó cô còn cãi vả với Khâu Tử Dao. Sau đấy, trong giây phút nóng giận cô đã xoá bài đăng trên vòng bạn bè.
Không sao đâu.
Những suy nghĩ trong đầu Hứa Nguyên không được giãi bày.
Là người lớn phải suy nghĩ nhiều thứ như vậy.
Yêu đương đúng thật là vô cùng phiền phức.
Hứa Nguyên thở dài, định chạy vòng thứ 5.
Cô thế mà lại vì Hàn Tự mà giải hoà, chờ xem cô sẽ xử anh như thế nào!
Không ngờ vừa chạy được một đoạn ngắn lại gặp Đào Tri Sơ và Đào Tri Du.
Hứa Nguyên theo bản năng chạy trốn.
"Nguyên Nguyên?" Cô bị gọi lại.
Hứa Nguyên nhắm mắt lại rồi mở ra, cô cười trừ rồi tươi cười quay đầu lại, giơ tay chào hỏi hai chị em nhà đó.
"Trùng hợp vậy?"
Khó xử vô cùng.
Lúc trước cô còn theo đuổi Đào Tri Sơ, xoay người lập tức cảm thấy mất mặt.
"Chạy bộ sao?" Đào Tri Du nhịn cười, hỏi: "Bao vòng rồi?"
Trên trán Hứa Nguyên toàn là mồ hôi, khuôn mặt đỏ ửng lên, trông rất chật vật.
Hai tay cô để đằng sau lưng, cười gượng: "Không nhiều lắm, vừa mới chạy được mấy vòng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!