Chương 20: Vào rừng

Tống Ôn Ngôn và Tô Miên ở hai phòng khách sạn liền kề nhau. Vì buổi tối phải ghi hình chương trình và không biết sẽ kéo dài đến lúc nào, cả hai ngầm hiểu với nhau rằng cần tranh thủ nghỉ ngơi để lấy lại sức.

Gần đến lúc hoàng hôn, Tống Ôn Ngôn thức dậy và chuẩn bị.

Khi sắp đến giờ tập hợp, Tô Miên sang gõ cửa phòng cô.

Cánh cửa mở ra, Tô Miên lập tức sững sờ.

Trước mặt cô ấy là một cô gái trông "bình thường đến mức không thể bình thường hơn". Một mái tóc mái dày che khuất vầng trán cao mịn màng, kèm theo một cặp kính gọng đen. Làn da trắng bệch, trắng đến mức ngay cả đôi môi cũng chẳng có chút sắc hồng nào.

Tô Miên đờ người trong chốc lát, thử gọi: "Ngôn Ngôn?"

"Là em đây."

Tô Miên ngập tràn dấu chấm hỏi: "Sao em ăn mặc thế này?"

Tống Ôn Ngôn cúi đầu nhìn lại mình: "Em thấy ổn mà."

Vẻ mặt Tô Miên đầy sự khó diễn tả. Một cô gái xinh đẹp giờ lại hóa thành một cô mọt sách vụng về. Tuy vẫn nhìn ra nét thanh tú, nhưng với cách trang điểm mà Tống Ôn Ngôn cố ý chọn, gương mặt vốn nổi bật của cô đã bị che giấu đến tám phần. Da mặt tuy trắng nhưng là thứ trắng nhợt nhạt bệnh tật, đôi mắt thiếu sức sống, mí mắt cụp xuống.

"Chị biết em không muốn gây chú ý, nhưng thực sự không cần phải làm đến mức này. Chị còn muốn em xuất hiện nhiều hơn trước ống kính, vì sau này có thể em cũng sẽ tiếp xúc với giới này đấy."

Tống Ôn Ngôn lắc đầu: "Mục đích ban đầu của em là đến để giúp chị, không phải để tìm kiếm sự nổi tiếng. Chị cứ yên tâm quay chương trình và hoàn thành nhiệm vụ của mình là được. Em không phải nhân vật chính, chỉ cần làm nền là đủ. Nếu sau này em có xuất hiện trước công chúng cũng chỉ là với tư cách một nghệ sĩ dương cầm thôi."

"Nhưng mà…"

"Không sao đâu chị Tô Miên. Đi thôi, sắp đến giờ rồi."

Tô Miên mím môi, nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn trước mặt mà cảm thấy vô cùng cảm động. Theo lý thì cô ấy lớn hơn Tống Ôn Ngôn vài tuổi, vậy mà lại thường được cô chăm sóc.

Nhưng nghĩ kỹ lại, chương trình này quy tụ rất nhiều người nổi tiếng. Những người tham gia nhóm người bình thường cũng toàn là những người có bối cảnh không tầm thường. Ai cũng muốn thể hiện mình trước ống kính, nếu không cẩn thận sẽ dễ bị công kích. Hành động này của Tống Ôn Ngôn cũng là một cách tự bảo vệ bản thân. Dù sao cô vẫn còn đang đi học, không nên quá phô trương.

Tô Miên không nói thêm gì, chỉ âm thầm ghi nhớ sự giúp đỡ của Tống Ôn Ngôn.

"Hóa trang thành xấu" không phải vì Tống Ôn Ngôn tự mãn rằng ánh mắt mọi người đều sẽ đổ dồn vào mình, mà cô có hai cân nhắc chính. Thứ nhất, cô vẫn là sinh viên và còn phải tham gia thi đấu vào năm sau, việc quá nổi bật có thể khiến người khác hiểu lầm cô đang muốn gây chú ý, dẫn đến những lời đồn không hay. Thứ hai, tuy Tiêu Nhiên không nói ra, nhưng cô biết anh là người có tính chiếm hữu cao, lòng dạ còn hẹp hòi. Cô làm thế này cũng là để anh yên tâm hơn.

Suy cho cùng, chẳng ai rảnh để chú ý một cô gái bình thường đến mức tầm thường cả.

Hai người cùng rời khỏi khách sạn, xe đưa đón của chương trình đã chờ sẵn. Địa điểm ghi hình là sân vận động Tuyên Thành.

Tại sân vận động, tổ chương trình sẽ phát nhiệm vụ đầu tiên, sau đó tất cả sẽ lên máy bay bay qua đêm đến điểm đến.

Tống Ôn Ngôn vừa đến sân vận động thì nhận được mấy tin nhắn hỏi thăm từ Tiêu Nhiên.

Cô chỉ trả lời: Mọi thứ ổn cả, anh đừng lo.

Sau đó, cô đi cùng Tô Miên vào khu vực bên trong.

Trong sân vận động, tổ chương trình và dàn máy quay đã vào vị trí. Các khách mời lần lượt xuất hiện.

Tống Ôn Ngôn nhìn qua một lượt. Khách mời nổi tiếng lần này gồm ảnh đế Hồ Toại, ca sĩ đình đám Vương Dục Ca, nữ diễn viên nổi tiếng Kiều Ngọc Đàn, cùng một vài diễn viên và thành viên nhóm nhạc nữ khác.

Nhóm người thường gồm các nhân vật như hot girl mạng, nhà văn, hoặc một số người chưa từng xuất hiện trước công chúng nhưng có xuất thân đặc biệt.

Đến khi nhóm người thường xuất hiện hai gương mặt quen thuộc, sắc mặt Tống Ôn Ngôn thay đổi đôi chút.

Một người là Trình Nguyễn.

Người còn lại là Lăng Sơ mà cô đã gặp một lần trong kỳ thi cuối kỳ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!