Chương 18: (Vô Đề)

"Em... em không chịu nổi..."

"Không chịu nổi chỗ nào, sao không chịu nổi? Miêu tả chi tiết đi, hả? Đại nhà văn?"

...

Hôm sau, tôi mang theo cảm giác đau nhức cả người tỉnh dậy.

"Giang Trì, sao đã mười giờ rồi? Không phải em đặt báo thức bảy giờ sao? Toàn bộ điểm chuyên cần của em a a a..."

Người bên cạnh ngái ngủ ôm tôi lại.

"Anh xin phép nghỉ cho em rồi."

"Nghỉ để làm gì?"

Anh xoa đầu tôi: "Kết hôn."

Tôi đột nhiên ngơ ngác: "Kết hôn..."

"Anh cũng không hỏi em..."

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng "còm" review nhé ạ 🫶

🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Anh có chút không hài lòng nhéo má tôi:

"Hôm qua anh đã cố gắng như thế, em còn có gì không hài lòng?"

Mặt tôi đỏ bừng: "Không phải..."

"Em chỉ cảm thấy, kết hôn không phải là chuyện đơn giản."

Anh cười nhẹ: "Sổ hộ khẩu, chứng minh nhân dân tìm ra chưa, là em ngoan ngoãn đi theo anh, hay là anh phải trói em đi đây?"

Hai giờ sau, anh lắc lư cuốn sổ nhỏ màu đỏ, đắc ý hỏi tôi:

"Kết hôn có phải là chuyện đơn giản không?"

Đúng, quả thực rất đơn giản...

Trong nháy mắt, chúng tôi đã hợp pháp rồi.

"Giang Trì, anh kết hôn, mẹ anh biết không?"

Tôi đột nhiên nhớ ra, anh còn có một người mẹ...

Anh không quan tâm: "Bà ấy ở nước ngoài, vài ngày nữa sẽ về."

20

Nhưng chuyện đến thật đột ngột, vào một ngày cuối tuần nào đó, hai chúng tôi tối hôm trước quậy đến khuya.

Hôm sau đang ngủ mơ màng, đột nhiên nghe thấy tiếng hét kinh ngạc trong phòng khách:

"Con trai, nhà con có giấu người à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!