Chương 8: Vả Mặt Chị Gái

Alisa khẽ gật đầu, khóe môi cong lên, cười như một tiểu thiên sứ: "Just a little...

"[Hơi hơi thôi.] Jack chạy đến, nhìn thấy con gái không sao thì thở phào, nói lời cảm ơn với Bối Doanh Doanh. Cô gái nhỏ khẽ cười lắc đầu,"

"It's just a show of hands. Or watch out for children, don't let her run around, the floor here is very slippery, easy to fall down."

[Chỉ là một cái nhấc tay thôi.

Chú nên coi chừng trẻ nhỏ, đừng để cô bé chạy lung tung, sàn nhà ở đây trơn lắm, rất dễ ngã.]

Jack nói chuyện với cô vài câu và ông rất ngạc nhiên khi thấy cô nói tiếng Anh rất trôi chảy và chuẩn.

Ông hỏi đùa có phải cô đã lớn lên ở nước ngoài không.

Thật ra từ nhỏ Bối Doanh Doanh đã rất thích xem phim Mỹ hoặc các loại phim ảnh bằng tiếng Anh.

Cô thường ở trong phòng một mình, xem phim cả một ngày, vừa xem vừa bắt chước, tự mình cười đùa vui vẻ.

Jack rất thích cô gái nhỏ trước mặt, lần nữa nắm tay cô tỏ lòng biết ơn.

Ông nắm lấy tay Alisa định quay về với đoàn người bên kia, Alisa lại nắm chặt tay Bối Doanh Doanh, ngửa đầu nói với ông:

"Dad, I like this sis so much, may I stay with her?"

[Bố ơi, con thích chị này lắm, con có thể ở với chị không?]

Jack nghe vậy cũng nhiệt tình mời Bối Doanh Doanh đi theo đoàn người tham quan với bọn họ.

Bối Doanh Doanh gật đầu đồng ý.

Bối Sơ Nhan đứng tại chỗ đợi bọn họ quay lại.

Cô ta nhìn thấy hai bố con người nước ngoài kia quay lại, mà Alisa lại nắm tay Bối Doanh Doanh!

Cô ta kinh ngạc há hốc miệng, Bối Doanh Doanh ngẩng đầu nhìn thấy chị mình cũng sửng sốt mất mấy giây.

Ba người đi đến trước mặt Bối Sơ Nhan, cô ta nghe thấy em gái mình đang nói tiếng Anh lưu loát với người nước ngoài kia, ngạc nhiên đến mức không thể nói thành lời.

Tiếng Anh trôi chảy này so với mấy câu tiếng Anh lắp bắp đứt quãng vừa rồi của cô ta khác nhau một trời một vực.

Sau đó Bối Doanh Doanh đi theo bọn họ đi tham quan trường, bọn họ có vấn đề gì không hiểu, cô đều có thể giải đáp câu hỏi của bọn họ.

Người phiên dịch đi theo thấy bọn họ giao tiếp không có vấn đề gì, nên lui về phía sau.

Bối Sơ Nhan đi theo phía sau, cô ta nghe thấy có mấy học sinh nhỏ giọng nói:

"Khẩu ngữ của bạn họ kia nghe sướng tai ghê, giỏi thật đấy."

"Mà cậu ấy trắng nhỉ, xinh dã man."

Bọn họ nói xong, cô ta nghe thấy lãnh đạo trường hỏi giáo viên đi theo: "Em này là học sinh của lớp nào, rất được đó..."

Bối Sơ Nhan tức giận nắm chặt nắm đấm, chỉ có thể yên lặng đi sau lưng bọn họ.

Tham quan trường xong, lãnh đạo trường ở trước mặt mọi người khích lệ Bối Doanh Doanh.

Đây là lần đầu tiên cô dũng cảm đứng trước mặt người lạ nói chuyện như vậy.

Cô quay đầu, chạm phải ánh mắt của Du Hàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!