Chương 37: Anh Ôm Cô Đi

Hứa Chi Hạo không cần đoán cũng biết là người trước mặt cố ý hay vô tình.

Anh ta tức giận muốn đứng lên trách mắng tên này, nhưng Bối Doanh Doanh vẫn còn ngồi bên cạnh nên anh ta phải đè nén cơn tức giận, "không sao..."

Bối Doanh Doanh lén nhìn Du Hàn, cô ấn ấn mi tâm, sau đó nói với Hứa Chi Hạo: "Anh chờ ở đây, em đi lấy cho anh đôi dép mới."

Hứa Chi Hạo cười nhạt: "Sao phải phiền phức như vậy?" Anh ta nhìn về phía Du Hàn, nở nụ cười ẩn ý sâu xa, "Nếu là cậu không cẩn thận, vậy thì cậu đi lấy cho tôi đôi dép mới đi.

"Bối Doanh Doanh thấy sắc mặt Du Hàn trầm xuống, bầu không khí êm đềm giữa hai chàng trai này đang trên đà diệt vong. Cô lập tức đứng dậy, nhẹ nhàng nắm lấy tay áo Du Hàn,"Du Hàn...! Cậu đi làm việc của cậu đi, để mình giải quyết.

"Hứa Chi Hạo ngạc nhiên, anh ta không ngờ Bối Doanh Doanh sẽ che chở cho tên này hơn cả tưởng tượng của mình. Du Hàn nhìn cô gái bằng ánh mắt rụt rè, ánh mắt trầm xuống, giây tiếp theo xoay người rời đi. Bối Doanh Doanh đang định đi lấy dép, lại bị Hứa Chi Hạo gọi lại:"Không sao, thật ra dép không bị ướt nhiều."

Cô nhìn về phía anh ta, trọng giọng nói không hề có chút cảm xúc dư thừa nào: "Chuyện làm bạn nhảy đi dự tiệc với anh, em không có thời gian, anh có thể mời Bối Sơ Nhan, chị ấy hẳn sẽ rất muốn đi đó."

Hứa Chi Hạo đứng lên, nhìn cô chằm chằm, hỏi một chuyện khác:

"Vì cái gì mà vừa rồi em bảo vệ nam sinh kia như vậy? Cậu ta chỉ là một người giúp việc thôi mà."

Người Bối Doanh Doanh run lên, lẩm bẩm:

"Cậu ấy không chỉ ở nhà em giúp làm việc, cậu ấy cũng là người bạn rất tốt của em. Nếu như cậu ấy khiến anh cảm thấy không thoải mái, em thay mặt cậu ấy xin lỗi anh."

Trong lòng Hứa Chi Hạo tức đến bật cười, nhưng chỉ có thể kìm lại sự khó chịu mãnh liệt lúc này: "Không sao —— Em thật lương thiện.

"Bối Doanh Doanh nghe anh ta nói vậy, sự phản cảm đối với anh ta càng sâu thêm. Lúc này điện thoại Hứa Chi Hạo đổ chuông, anh ta nhận điện thoại rời khỏi sân sau. Bối Doanh Doanh lập tức đi tìm bóng dáng của Du Hàn, cuối cùng cô tìm thấy anh ở trong phòng dụng cụ. Anh đang quay lưng về phía cô, người đang dựa trước bàn, không biết đang nghĩ gì. Ánh nắng dịu dàng chiếu qua khung cửa sổ cao, làm sáng bừng đường nét nghiêm nghị trên khuôn mặt bên cạnh. Cô chậm rãi bước vào, khi cô đến bên anh, cuối cùng anh cũng quay lại nhìn cô."Nói chuyện xong rồi à?" Giọng anh lạnh lùng không hề ấm áp.

"Ừm..." Cô cắn môi, nhẹ giọng hỏi: "Du Hàn, cậu tức giận sao?"

Anh nghiêng người, đột nhiên kéo cô đến trước mặt mình, sau đó hai tay chống lên bàn, giam cô lại trong lòng mình: "Cậu quan tâm tôi tức giận như vậy à?"

Cô cúi thấp đầu, lông mi run rẩy tựa như cánh bướm đang nhẹ nhàng nhảy múa, giọng nói mềm mại nhẹ nhàng cất lên ——

"Chẳng lẽ mình...! phải quan tâm xem anh ta có tức giận không à?

"Một câu này của cô, anh có thể thấy rõ thái độ trong lòng cô, cảm giác bí bách trong lòng không hiểu sao tự động biến mất. Anh cúi lại sát bên tai cô, giọng khàn khàn nói nhỏ:"Không được, cậu chỉ có thể quan tâm mỗi tôi thôi.

"Trái tim nhỏ bé của cô bị giam lại trong không gian chật hẹp bị vây lại bởi cơ thể của anh lúc này không ngừng đập mãnh liệt. Anh nói tiếp:"Anh ta thích cậu.

Tôi nhìn ra."

Cô khiếp sợ ngẩng đầu, "Thích mình?"

"Đồ ngốc, cậu không nhìn ra à?"

"...

"Bối Doanh Doanh thật sự không nhìn ra, đã bao nhiêu năm rồi cô không gặp lại Hứa Chi Hạo, thậm chí còn quên anh ta trông như thế nào, sao có thể như vậy được chứ? Cô nhíu mày,"Mình và anh ta chỉ là bạn bè bình thường, hơn nữa Bối Sơ Nhan còn thích anh ta nữa.

Mình một chút cũng không có hứng thú với anh ta."

Anh bóp mặt của cô, "Về phương diện này, trực giác của đàn ông rất chuẩn."

"Ồ...

"Cô bực bội, nếu thật như vậy thì phải làm sao đây? Bây giờ Bối Sơ Nhan đã ghét cô đến cực điểm rồi. Thật phiền phức. Du Hàn nghe cô giải thích, cơn tức giận của anh đã tiêu tan,"Sau này cách xa anh ta một chút, biết chưa?" Bàn tay của anh đặt lên đầu cô, "Chỉ cần vừa nhìn thấy tên con trai nào có ý đồ với cậu, đến gần cậu, tôi sẽ rất khó chịu."

"Ừm..."

Cô phát hiện, lòng ham muốn chiếm hữu của anh rất mạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!