Chương 117: (Vô Đề)

Châu Tố nghe vậy thì tim đập thình thịch, quay đầu thì thấy khuôn mặt tươi cười của Lục Giản nhưng lại rất nghiêm túc.

Đây là lần đầu tiên từ sau khi Lục Giản tỏ tình, gần cả một tháng nay, đây là lần thứ hai anh chính thức nói chuyện muốn cô làm bạn gái của anh.

Ánh mắt nóng rực của anh dừng trên gương mặt của cô, bờ môi cô run run, còn chưa kịp mở miệng, nhân viên công tác đã đến trước mặt bọn họ: "Này, đến lượt hai người rồi đó, có chơi hay không đây?"

Bầu không khí mập mờ bỗng bị phá vỡ, cả gương mặt Châu Tố đỏ bừng, cô không biết nên trả lời anh thế nào. Lục Giản nhẹ nhàng ôm lấy eo cô đi về phía trước, giọng dịu dàng tự nhiên nói: "Chúng ta xếp hàng trước đã."

Lúc lên thuyền, Châu Tố nhớ lại những lời vừa rồi Lục Giản nói với cô, cô không chắc là anh đang nói đùa hay đang tỏ tình nữa.

Một tháng này, anh đều cố gắng theo đuổi cô, nhưng vẫn chưa từng hỏi ý của cô thế nào, hay là anh muốn chầm chậm thả mồi nhử, chờ đến khi cô tình nguyện chủ động cắn câu.

Châu Tố lo sợ một lúc nữa đang chèo thuyền, anh sẽ lần nữa tỏ tình với cô thì cô phải làm sao?

Cô căng thẳng đến mức không nói thành lời.

Chẳng lẽ là do cô còn chưa suy nghĩ kỹ sao?

Nhưng Lục Giản đã bắt được cảm xúc thay đổi theo từng biểu cảm nhỏ trên gương mặt cô, cho dù anh không nắm chắc tuyệt đối phần thắng. Vậy trước hết cứ cho cô thời gian suy nghĩ trước đã.

Vì vậy toàn bộ quá trình chèo thuyền Lục Giản không ám chỉ chuyện đó nữa, Châu Tố không biết vì sao anh không nhắc đến chuyện vừa rồi. Cô còn tưởng do cô không trả lời nên khiến anh không vui.

Hai người từ trên thuyền nhỏ đi xuống thì đã là buổi chiều, Lục Giản hỏi cô: "Chúng ta đi ăn chút gì đó nhé? Cậu đói chưa?"

"Ừm."

Anh dẫn cô đến khu ẩm thực, Châu Tố đi dạo một vòng, không thấy có món gì cô thích ăn đã thế lại còn đắt, cuối cùng hai người mỗi người một cái bắp ngô.

Buổi chiều tầm khoảng ba, bốn giờ hai người ra khỏi khu vui chơi, Lục Giản lại đưa cô đến quán ăn gần đó, hai người ăn cơm xong thì đi dạo phố, đến tối mới trở về.

Châu Tố tưởng rằng tâm trạng của Lục Giản không tốt, không ngờ anh không khác gì với trước đó, chỉ là do cô quá lo lắng.

Buổi tối lúc trở về trường, anh đưa cô đến dưới lầu ký túc xá, cô mỉm cười với anh: "Hôm nay... Cảm ơn cậu nhé, tôi đã rất vui."

"Cậu lên lầu nghỉ ngơi sớm một chút đi, đừng chơi điện thoại trễ quá đấy, biết chưa?"

"Biết rồi...

"Cô vẫy tay với anh, quay đầu đang định rời đi thì cánh tay bị anh giữ lại. Cô ngơ ngác nhìn lại anh, giọng nói trầm thấp của anh vang lên:"Tố Tố, chuyện này tôi sẽ để cho cậu có đủ thời gian suy nghĩ cẩn thận. Tôi sẽ không ép cậu phải lựa chọn, nếu cậu vẫn còn muốn thử thách, tôi đều rất sẵn lòng, có biết không hả?

"Châu Tố bị lời nói của anh làm cho chấn động mạnh. Trở về ký túc xá, chỉ có mỗi Bối Doanh Doanh ở trong phòng, cuối tuần Lê Thiến đã ra ngoài tìm bạn trai."Doanh Doanh, cậu có thể nghe mình tâm sự không?"

"Được chứ." Bối Doanh Doanh đặt điện thoại xuống, ngồi xuống bên cạnh cô, "Hôm nay cậu đi chơi với Lục Giản vui không?"

"Lục Giản nói muốn xác định quan hệ với mình, mình... mình thật sự rất vui, chỉ là mình vẫn chưa đồng ý với cậu ấy."

"Vậy cậu đang do dự cái gì?"

Châu Tố cụp mắt lắc đầu,

"Thật ra lúc mới đầu mình rất giận cậu ấy, muốn để cho cậu ấy theo đuổi mình, trải nghiệm cảm giác theo đuổi một người khó khăn chừng nào. Sau đó mình đã hết giận, cũng nhìn ra cậu ấy thật sự thích mình. Nhưng mình rất sợ, sợ mình thích cậu ấy nhiều hơn cậu ấy thích mình. Nếu sau khi bọn mình đến với nhau, cậu ấy không nhiệt tình với mình như ban đầu thì phải làm sao."

"Cậu sợ nhiệt tình của Lục Giản đối với cậu chỉ là chớp nhoáng sao?"

"Trước đó đúng là mình có sợ, nhưng tối nay cậu ấy nói với mình là cậu ấy sẽ để cho mình có đủ thời gian suy nghĩ thật kỹ. Thật ra cậu ấy theo đuổi mình lâu, mình lại sợ hãi nếu như mình vẫn không đồng ý, cậu ấy sẽ từ bỏ... Haiz, Doanh Doanh cậu nói xem có phải suy nghĩ của mình rất ích kỷ không?"

Bối Doanh Doanh cười,

"Không phải đâu, mình cảm thấy là do cậu hơi thiếu cảm giác an toàn thôi. Nhưng theo mình quan sát, Lục Giản là một người rất tốt, hơn nữa khi cậu ở bên cạnh Lục Giản rất vui vẻ, nhìn thế nào mình cũng thấy hai người rất xứng đôi. Với lại Tố Tố, cậu không nhận ra cậu rất thích cậu ấy sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!