Chương 31: (Vô Đề)

Là không hiểu nàng, hay là không hiểu thế nào là yêu?

Hắn không biết.

Chỉ là, khi nhìn thấy những vệt nước mắt trên gương mặt nàng, cơn giận dữ hung bạo muốn giết người trong lòng hắn bỗng chốc tan biến, chỉ còn lại một mớ hỗn loạn không sao tháo gỡ.

Như thể có hàng ngàn sợi tơ quấn lấy hắn, kéo căng từng mạch máu, rồi đột ngột thít chặt, tạo nên một nỗi đau sâu thẳm.

Cơn đau này quá mãnh liệt, khiến hắn bất giác buông lỏng tay, thả nàng ra.

Trước mặt người con gái nhỏ bé mà hắn từng không thèm để mắt đến, lần đầu tiên trong đời, Tạ Duẫn Khâm cảm nhận được sự hoang mang vô định.

23

Thì ra, điều Tạ Duẫn Khâm muốn chỉ là để Vân Kiểu trở về bên hắn.

Một Vân Kiểu trọn vẹn, sống động, và cam tâm tình nguyện.

Lần đầu tiên, hắn buông xuống lớp mặt nạ.

Cũng là lần đầu tiên, hắn hạ giọng trước mặt người khác.

"Ta có thể hiểu rồi, Vân Kiểu. Hiện tại, ta nguyện ý đi hiểu."

Nhưng Vân Kiểu bỗng bật cười, lùi lại hai bước, chậm rãi lắc đầu.

"Tạ Duẫn Khâm, ta từng yêu ngài."

"Ngài rõ ràng cũng biết điều đó."

"Nhưng quá muộn rồi."

Vì sao đến tận lúc này, hắn mới nói rằng hắn nguyện ý?

Vì sao đợi đến khi nàng rời đi, hắn mới hối hận?

Vân Kiểu nhìn nam nhân trước mặt, ánh mắt không bi thương cũng chẳng vui mừng.

Thì ra, một người cao ngạo như Tạ Duẫn Khâm, cũng sẽ lộ ra vẻ mặt như vậy.

Nàng cắn chặt răng, nước mắt đã ngừng rơi, nhưng hốc mắt lại đỏ đến mức tựa như có thể nhỏ ra máu.

Hai năm rời đi, nàng đã suy nghĩ thấu suốt mọi thứ, nhưng vẫn không thể chống đỡ nổi cảm xúc lúc này.

Nếu không phải vì Tề Uyển Hề gả vào hầu phủ, nàng sẽ không hiểu thế nào là phu thê, thế nào là một đời một đôi.

Nếu không phải vì nàng rời đi, Tạ Duẫn Khâm cũng sẽ chẳng bao giờ nhận ra cảm xúc của chính mình dành cho nàng.

Từ nhỏ, Tạ Duẫn Khâm đã làm con tin ở kinh thành, để sinh tồn giữa sóng gió hiểm nguy, thứ duy nhất hắn học được chính là mưu toan lòng người, cân nhắc lợi ích.

Còn tình yêu?

Hắn vốn chẳng buồn để tâm.

Nhưng yêu là một bản năng.

Giống như việc Tạ Duẫn Khâm không tự chủ mà để tâm đến nàng.

Thế nhưng, thứ bản năng này lại không thể chịu nổi sự bào mòn theo thời gian.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!