CÔ ĐOÁN XEM.
Giang Nguyệt – cô bé xuất hiện trong giấc mơ của Giang Trừng nom rất cô đơn.
Lúc còn nhỏ, Giang Nguyệt đã cao hơn những đứa trẻ cùng tuổi, béo tròn
to khỏe, đôi má phúng phính dồn ngũ quan lại thành một nhúm, hàng mày
quá đen quá thô, cứ nhòm là thấy thiếu hài hòa. Khác hoàn toàn với vẻ
ngoài, Giang Nguyệt là một cô bé hay ngượng, tự ti và nhút nhát.
Chưa từng gặp mẹ ruột, Giang Nguyệt chỉ biết tôn sùng cha mình, nhưng
cha cô có thể cười hiền bế bổng em trai khác mẹ, có thể xoa đầu em gái
khác mẹ với vẻ cưng chìu, lại chưa từng nhìn cô bằng ánh mắt hòa nhã.
Từ nhỏ tới lớn, thái độ Giang Nguyệt nhận được nhiều nhất chính là rẻ
rúng. Cha ruột hờ hững, chưa từng gọi tên, chưa từng chủ động đến gần.
Trong trí nhớ của Giang Nguyệt, lần tiếp xúc gần nhất của cô và cha mình là lần cô dốc hết can đảm chủ động níu chéo áo cha, sau đó bị cha hất
ra, không chút do dự.
Từ đó, Giang Nguyệt chỉ dám dõi theo cha và vợ con ông ấy yêu thương nhau từ xa, không đến gần nữa.
Trong thế giới của Giang Nguyệt có hai người đặc biệt, một là em gái
Giang Lạc Nhiên của cô. Muội ấy xinh xắn kiêu hãnh lại thông minh, xuất
sắc mọi mặt, ai nấy đều thương. Giang Nguyệt ngưỡng mộ em gái, cũng
thích cô bé đáng yêu như ngọc như tuyết này. Nhưng Giang Lạc Nhiên lại
rất ghét cô, có thể là do vẻ ngoài xấu xí của cô, cũng có thể là vì muội ấy không muốn giữa những người thân trong gia đình lại thừa ra một
người ngoài như cô.
Không như ánh mắt khinh miệt của người khác, đứa em gái này cứ hễ gặp là lại thẳng thừng giễu cô xấu xí, nào giờ vẫn thế.
Giang Nguyệt nhớ rất rõ, lúc còn rất nhỏ, có một lần cô gặp Giang Lạc
Nhiên đang chơi trong vườn, thấy quả bóng hoa của muội ấy rơi xuống nước bèn ngốc nghếch nhảy xuống nhặt, ướt cả mình mẩy, chìa quả bóng hoa tới trước mặt Giang Lạc Nhiên với vẻ lấy lòng.
Sau đó, quả bóng bị muội ấy
gạt phắt ra, giọng trẻ nít bén hoắc thẳng thừng vang lên:
"Con nhỏ xấu xí nửa đực nửa cái, ai cho phép mày động vào đồ của tao! Cút đi!"
Có lẽ đấy là lần đầu tiên Giang Nguyệt ý thức được rằng mình xấu. Cô bé
luống cuống đứng như trời trồng, nhìn em gái đáng yêu chạy đi thật xa
rồi nhặt quả bóng hoa đã bị giẫm hỏng lên, đi về phòng mình. Sau đó, cô
học được cách dùng phấn son che mặt, cô cho rằng làm thế sẽ khiến người
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!