Chương 49: Gã háu ăn

"Mình là một người chính trực, không

được giậu đổ bìm leo!" Giang Trừng lại thầm răn bản thân lần nữa, ấn

trái tim đang đập ngày càng nhanh của mình, hít sâu thở dài, rụt rè vén

áo Thanh Đăng đại sư lên.

Thanh Đăng đại sư hôn mê được Giang Trừng đưa đến một gian phòng nào đó

giữa tòa thành chết. Tối tăm phủ khắp, bầu không khí trong thành u ám âm trầm, không lâu sau khi đến, nhất là sau khi đại sư ngất đi, Giang

Trừng đã thấy lòng mình nặng trĩu lạ lùng, ốc ác nổi đầy, nhưng khi nhìn sang đại sư đang mê man bên cạnh, cô bình tĩnh lại ngay.

Phải khám vết thương của đại sư rồi tìm một chỗ nào đó cho anh nghỉ ngơi đàng hoàng, chờ anh khỏe lại. Tuy nói ra nghe hơi thảm hại, nhưng nếu

không có đại sư, một mình cô không rời khỏi đây nổi. Hình như cô cứ luôn vào nhầm vào phó bản cao cấp trong khi mới chỉ là tân thủ, độ nhọ kể ra cũng chẳng vừa đâu.

Vẻ mặt lúc thiếp đi của Thanh Đăng đại sư thư thái hẳn, đang bị thương

nhưng anh không có vẻ gì là đau đớn, trông rất bình thường, góc nghiêng

mái đầu gối lên tay Giang Trừng lúc cô dìu anh dậy kiểm tra vết thương

sau lưng nom bình yên lắm.

Giang Trừng cẩn thận vạch phần lưng áo anh ra, chểnh mảng ngắm hàng mi

thật dài thật rậm che phủ bọng mắt kia, ngoan ngoãn một cách bất

ngờ. Read more…

Đại sư, ngoan á? Giang Trừng lặng lẽ dằn cơn si chực trào và đôi mắt

đẹp

-hóa mọi thứ của mình lại. Cũng do cái chứng "Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi" hết!

Thấy vết thương sau lưng đại sư, Giang Trừng cau chặt mày, chẳng hơi sức đâu ngắm hàng mi dài quyến rũ của anh nữa.

Cô không ngờ thương thế đại sư lại nghiêm trọng đến vậy, nhẹ nhàng đỡ

vai Thanh Đăng, Giang Trừng không biết nên xử lý vết thương dài ngoằng

ấy sao cho phải.

Vết thương từ bả vai chếch xuống độ hai mươi xen

-ti, không chảy máu

nhưng trông nghiêm trọng hơn chảy máu nhiều, vì nó không có vẻ gì là

muốn khép lại, miệng vết thương lật ra, da thịt bên mép cháy đen, quẩn

quanh vết thương là một luồng khí đen.

Giang Trừng liếc thoáng đã nhận ra thứ đang chế ngự vết thương là ma khí của một ma tu rất lợi hại hoặc một món vũ khí cao cấp nào đó, nếu

không, người có tu vi cao như đại sư đã chẳng gục bởi chỉ một vết thương như vậy. Tóm lại, luồng ma khí chết tiệt này thâm độc vô cùng, nó ngăn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!