MAY MẮN: E.
Giang Trừng vẫn khoác tấm áo trắng đạo mạo nọ, hứng gió rét tiến từng
bước giữa đất tuyết trắng trời, ngẩng đầu xem xét đỉnh núi băng cao vút
trước mặt, ngoảnh sang nhìn người đi bên cạnh:
"Nhị sư tỷ, thiên sinh linh mạch mà chị bảo, mọc ở dãy núi tuyết này à?"
Thái độ của Yến Phù Tô còn lạnh lùng hơn cả núi tuyết trắng xóa nơi này, nghe thế nhàn nhạt đáp:
"Thiên sinh linh mạch không ở đây thì ta dắt muội tới đây làm gì? Ngắm tuyết hả?"
Giang Trừng sờ mũi, mấy hôm nay cô và bà chị hai này đi suốt từ Hứa gia
Thương Nguyên đến tận mũi đất Cực Bắc, ở chung mãi cô mới biết chả người bình thường nào chịu nổi tính tình bà này hết, thật luôn ý, miệng lưỡi
thì chua ngoa lại còn không tha ai bao giờ, câu nào câu nấy cứ nói ra là thành chế giễu châm chọc, vừa ngoài lạnh trong nóng vừa kiêu kỳ, thái
độ lại lạnh lùng vô đối.
Cô nghĩ mình đã hiểu tại sao nhị sư tỷ đẹp
nghiêng nước nghiêng thành mà chẳng có lấy một người theo đuổi rồi, cái
kiểu xấu tính ấy hả, dù có chịu nổi thái độ đáng ghét thì người theo
đuổi ấy cũng sẽ bị chị đánh thuốc ném đi thật xa, can tội phiền.
Nhị sư tỷ Yến Phù Tô là một trạch nữ chính hiệu, chẳng hứng thú với bất cứ chuyện gì ngoài luyện đan luyện dược.
Read more…
Đêm trước hôm đi cùng nhị sư tỷ, Bạch Nhiễm Đông đã gọi Giang Trừng sang ăn đêm, vừa xơi vừa kể cô nghe một loạt chiến tích và đủ loại truyền
thuyết về chị hai nhà này.
Ví như trưởng lão môn phái nào đó đổ đốn trước sắc đẹp mà muốn lấy nhị
sư tỷ làm vợ, định dùng kế quấn mãi không tha ép chị đồng ý lời cầu hôn, cuối cùng lại bị chị bắt đi thử thuốc một tháng, sau đó, vị trưởng lão
nọ chẳng bao giờ dám nhắc tới chuyện muốn lấy nhị sư tỷ nữa, mỗi lần
nhìn thấy chị là lại sợ tới nỗi run giò.
Có cả đại thiếu gia gia tộc nào đó háo sắc muốn độc chiếm nhị sư tỷ, sai tôi tớ đi bắt người, rốt cuộc chẳng những đám người ấy gục ngã trước
đống thuốc độc của chị, mà đến gã đại thiếu chủ mưu kia cũng bị chị tìm
tới nơi giày vò một trận, nghe đâu sau này cứ thấy gái là tái mét mặt
mày, thảm hơn cả người trước.
Còn những kẻ không có hành vi gì quá khó chấp nhận sẽ được chị gây mê ném xa khuất mắt, cả trai lẫn gái.
Qua lời kể của sư phụ, Giang Trừng rút ra được ý chính rằng: So với mấy
kẻ nhọ đời kia, cả đám họ đã nằm trong phạm vi chị hai miễn cưỡng chấp
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!