Chương 34: Người đàn ông đáng sợ

KHUÔN PHÉP.

Sau đó, Giang Trừng nhanh chóng

biết được rằng nhiệm vụ trảm quỷ không riêng gì là của hòa thượng, nó

còn là của đạo sĩ nữa. Và cô lại lần nữa chiêm nghiệm được độ chuẩn của

câu mà sư phụ đã nói —– Lăn lộn ở cõi tu chân, núp nổi bóng quan lớn

cũng là một loại may mắn. Cũng như trong game, có đại thần kéo thì thăng cấp nhanh vô cùng.

Ngoài kia gió độc cuồn cuộn bóng

quỷ dập dềnh, thanh thế kinh người khiến cả phận gái đã trui rèn qua vô

số trận chiến như Giang Trừng cũng phải e dè sợ hãi.

Nhưng cô chưa kịp thể hiện bao nhiêu nỗi sợ đã thấy Hạc Kinh Hàn biến mất rồi đột nhiên xuất hiện ngoài cửa lớn, khí thế như đao sắc, kiếm đen trong

tay toát ra kiếm ý lạnh tanh đáng sợ, bắt đầu từ mảnh đất dưới chân nơi

mũi kiếm dốc xuống, sương trắng nhanh chóng lan ra tận giữa sân đình

trống hoác, phủ trọn cả vườn.

Thoáng chốc chỉ nghe

tiếng vạn quỷ cùng khóc, vô cùng thảm thương. Giữa khu vườn phủ đầy khí

lạnh kia, những bóng đen đụng độ sương trắng cứ tan biến dần, như thềm

tuyết trắng dưới trời nắng gắt. Sương trắng vừa xuất hiện, những nơi vốn âm u đã sáng sủa hơn vài phần.

Dẫu không nghĩ rằng

mình sẽ giúp được gì nhưng khi thấy Hạc Kinh Hàn chỉ một kiếm đã dọn

sạch quỷ quái cả vườn, Giang Trừng vẫn phải buột tiếng thán phục, xem ra điều mà bây giờ gánh nặng cô đây có thể làm chỉ là vỗ tay hoan hô thôi.

Một kiếm diệt sạch quỷ ảnh trong vườn, song Hạc Kinh Hàn vẫn mím chặt môi,

biểu cảm lạnh lùng như cũ, kiếm trong tay bỗng hướng thẳng lên trời.

Nếu bây giờ đứng ngoài sân thì Giang Trừng sẽ biết nơi mình đang ở đáng sợ

đến mức nào. Lấy đạo quán xập xệ, rung rinh chực đổ này làm trung tâm,

xung quanh vây đầy những bóng đen, nước chảy không lọt, quỷ ảnh vòng

trong chỉ cao bằng người thường, càng ra phía ngoài càng to, ngoài rìa

đã lớn đến độ che trời lấp trăng.

Từ xa nhìn lại, đạo quán tan hoang này như một hòn đảo đơn chiếc, chìm giữa vòng xoáy ngập ngụa bóng đen.

Thanh kiếm trong tay Hạc Kinh Hàn tạo thành bóng kiếm trắng, ảo ảnh ngày càng to, đến cuối trông như có thể đâm thủng cả thế giới, giáng vào tầng mây u tối trên trời.

Giữa buổi rực rỡ sáng choang này đây, Giang Trừng nín

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!