NHÀ TUI CÓ GÁI (?) MỚI LỚN.
Tu hành không rõ tháng năm, ở hắc thất, Giang Trừng căn bản không có thời gian suy xét
đến bất cứ chuyện gì khác ngoài tu luyện, ngày nào ngày nấy mệt chết
được. Ừ đó, chết được.
Thử cảm giác bị trên vạn thanh phi kiếm đồng loạt công kích chưa? Mỗi ngày Giang Trừng đều phải chịu
trận. Thử cảm giác bị vạn tiễn xuyên tim chưa? Mỗi ngày Giang Trừng đều
có trên trăm lần nếm trải.
Bóng kiếm vụt qua, Giang
Trừng điểm mũi chân, phóng đến đứng trên một thanh phi kiếm bên trái,
cúi người tránh ba thanh kiếm đồng loạt bay đến từ đằng sau và hai bên
hông, sau khi tránh được lưỡi kiếm bén ngót, chẳng kịp ngơi nghỉ đã phải lập tức tung người lên tránh kiếm đâm xiên từ trên xuống.
Cứ liên tiếp lẩn trái tránh phải trốn trên né dưới như vậy mới lách được
hết mười mấy thanh phi kiếm, nhưng thể nào cũng sẽ có lúc không tránh
nổi, thế là quần áo cô tơi tả, phần da thịt lộ ra chằng chịt vết thương
do kiếm gây nên. Máu chảy mãi không ngừng, cảm giác rất thật, đau đớn và mệt mỏi từng chút một hao mòn ý chí con người.
Giang Trừng tóc tai bù xù, cơ mặt căng cứng, ánh mắt sắc như gươm rời vỏ là
thấy máu, rất khác so với lúc mới vào đây. Cô hơi tiến bộ hơn ngày hôm
qua, số kiếm tránh được tăng ba thanh, nhưng ngay sau đó, khi trăm kiếm
vốn đang ngừng giữa bầu không cùng lao đến, Giang Trừng vẫn chẳng chống
đỡ nổi, trong vòng mười hơi thở đã bị bao vây bởi ánh kiếm sáng lóa, sau đó là cảm giác cơ thể bị vô số thanh kiếm xuyên thành rây quen thuộc.
Hào quang chợt lóe, tất cả phi kiếm cắm vào người Giang Trừng biến mất rồi
lại xuất hiện lần nữa giữa không trung, và người đáng ra phải chết nhừ
chết rục là Giang Trừng lại vẹn toàn bò dậy, vết thương ngoài da biến
mất, đến quần áo và tóc tai cũng tinh tươm, chỉ có vẻ mệt mỏi là không
thay đổi.
Giang Trừng ngửa đầu nhìn lên ánh sáng lập
lòe trên nền trời đen kịt, đấy là nơi treo vô số thanh phi kiếm, mũi
kiếm hướng thẳng vè phía cô, dù đang đứng im vẫn khiến người ta run rẩy. Có tổng cộng một vạn thanh phi kiếm, vị sư tổ chưa từng xuất hiện dạy
môn này bảo, ngày cô có thể tránh được màn vạn gươm cùng phóng này là
ngày cô có thể rời nơi đây, nhưng bây giờ cô chỉ mới tránh được mấy mươi thanh thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!