Chương 18: Đi học

NHÀ TRẺ.

Thấy phản ứng của sư phụ, Giang Trừng biết ngay người nọ là đại sư huynh mới về sau khi xong nhiệm vụ bên ngoài.

Chuyện về đại sư huynh thì hôm qua Giang Trừng đã hỏi thăm lúc sang đỉnh Bạch Nhẫn chơi với Trình Dao rồi. Đại sư huynh tên là Bạch Linh, vì anh ấy được sư phụ nhặt về nuôi, nên họ tên cũng do sư phụ đặt.

Hơn thế

nữa, anh là đệ tử yêu tu thứ hai của cả sơn phái Dung Trần này.

Nghe nói năm xưa lúc nhặt về, sư phụ đã có ý muốn nhận anh làm đệ tử,

cái gốc yêu tu cũng đã dẫn đến mấy vụ lùm xùm to, may mà sau này được

công nhận là đệ tử thứ nhất của Bạch Nhiễm Đông, tới giờ đã ngoài trăm

năm. Đến nay, tu vi của anh cả đã đạt Kim Đan, cũng đã thuộc hàng nổi

bật trong đám đệ tử đồng lứa của cả sơn phái Dung Trần với chi chít dãy

hệ.

Có điều tính tình không tốt lắm, vì chính tay mình nuôi, lại là đệ tử

đầu tiên, sư phụ Bạch Nhiễm Đông yêu thương anh cứ phải gọi là răm rắp

chìu theo, chẳng có dáng dấp gì của sư phụ

-- Nào chỉ không ra dáng sư

phụ, nói thẳng ra phải là tôn anh cả lên làm cha luôn rồi, Giang Trừng

thầm nhủ.

Hình tượng đại sư huynh mà Giang Trừng tự bồi đắp sau khi nghe ngóng

được, chính là một người đàn ông lạnh lùng như núi băng, gặp mặt rồi cô

mới biết mình nhầm rồi.

Không vì gì khác, đơn giản chỉ là cô tưởng tượng lộn thôi, bề ngoài của

vị anh cả già nghe có vẻ khằn này, chỉ dừng lại ở tuổi mười hai là

cùng. Read more…

Mái tóc dài đen như mun, dây buộc tóc trắng, con ngươi đỏ, môi thắm son, hàng mi dài như hai cánh quạt nhỏ, và vẻ mặt băng giá khiến cậu ta

trông vừa lạnh lùng vừa nguy hiểm.

Tuy chưa đến mức thái quá, nhưng ánh

mắt nhìn người khác cứ như đang nhìn một hạt bụi của cậu khiến chẳng

ai dám chằm chằm đáp trả.

Vì áp lực quá lớn mà không dám ngắm mặt mũi người ta nữa, Giang Trừng

bèn dời ánh mắt sang quần áo đại sư huynh. Áo đen thêu lông vũ bạc, thắt lưng giắt hai sợi lông vũ đen trang trí.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!