Chương 17: Tư chất

ĐÚNG LÀ LÀM DÂU NHÀ GIÀU.

Đáng ra những đại tông cỡ sơn phái Dung Trần tuyển đệ tử sẽ phải chọn

lựa kỹ càng lắm, đầu tiên là kiểm tra căn cốt tư chất, thường chỉ mỗi

màn này thôi đã loại cả mớ người rồi. Còn Giang Trừng đường đường chính

chính đi cửa sau, vào nhặt ngay chức đệ tử thân truyền của chân nhân

Nguyên Anh, sở hữu cả một ngọn núi, chả phải kiểm tra gì.

Thế cho nên ba ngày sau, Giang Trừng lại được sư phụ gọi sang kiểm tra tư chất bù.

Vẫn ở điện Hàn Sơn nhưng sư phụ Bạch Nhiễm Đông chẳng tỏ vẻ đạo mạo như

lần trước nữa, nàng ăn mặc thoải mái, tóc buộc bừa, ngái ngủ ngồi xơi

trà.

"Trừng Trừng đến rồi hả, mau sang nếm thử trà Thiên Linh Sơn Vân Vụ sư phụ trấn từ chỗ sư bá con nè." Bạch Nhiễm Đông vẫy tay gọi Giang Trừng,

rót một chén trà cho cô.

Sư phụ. Giang Trừng đã gần quen với tính niềm nở xởi lởi trước giờ của sư phụ và sư tỷ rồi, vừa đi sang ngồi, một chén trà cứ thế nhét thẳng

vào tay.

Cúi đầu ngó thử, Giang Trừng phát hiện cái món trà Thiên Linh

Sơn Vân Vụ này thế mà đầy mây sương thật, biển mây tựa sương khói thực

sự đang cuộn mình trong chung trà nhỏ. Mùi trà thì có đó, nhưng uống

được thiệt hả?

Giang Trừng ngờ ngợ, rồi rót cả cụm mây sương kia vào miệng trước ánh

mắt chăm chú hiền lành của sư phụ. Luồng khí mát lạnh thoắt đã trôi

xuống cổ họng, cứ như vừa hít căng một bụng không khí chốn rừng sâu núi

thẳm, chóp mũi thoang thoảng hương đọt trà đầu tiên đâm chồi giữa màn

sương khói trên đỉnh núi cao, ngấm tận đáy lòng. Read more…

Ồ ngon nhỉ. Giang Trừng dốc cạn, cười tít nhìn sư phụ Bạch Nhiễm Đông,

"Sư phụ, thêm chén nữa."

Bạch Nhiễm Đông chống trán, chớp chớp mắt nhìn cô,

"Không cho ~ Trừ phi con kể sư phụ nghe, con và lão hòa thượng kia là sao ~"

Giang Trừng:

Sao lại trở về vấn đề này, đúng là dai như đỉa ấy.

"Sư phụ, hôm nay mình phải kiểm tra tư chất cho con mà phải không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!