Chương 20: Đêm Ngoài Núi Nguyệt Bình

Tiểu Thất phớt lờ hắn một ngày một đêm vì chuyện học cưỡi ngựa, thực sự tức không chịu nổi, nàng không yêu cầu hắn phải biết thương hoa tiếc ngọc như chồng nhà người ta, nhưng chí ít cũng nên biết nam nữ hữu biệt là gì chứ? Lý nào lại dạy nàng như dạy binh lính dưới trướng hắn như thế?

Ngày thứ hai đến suối nước nóng, Hà phu nhân phái người đến gửi thiệp cho Tiểu Thất mời nàng sang uống trà, lại cho người chuẩn bị hoa quả tươi rói quý hiếm trong mùa này.

Biết nàng ta định làm gì, Tiểu Thất "ngạc nhiên" hỏi hoa quả có được từ đâu, chỉ thấy Hà phu nhân cầm khăn lau môi, mím miệng lại, cười vẻ e thẹn lẫn đắc ý. Thị thiếp ở Hà phủ ngồi bên tiếp lời, nói là Hà đại nhân cho người cố ý đem từ quan nội về, vì Hà phu nhân không quen ăn những thứ bên kia.

Đấy chính là chênh lệch!

Nhìn thê thiếp Hà gia khoe khoang đến trưa, Tiểu Thất thấy mệt, thán mấy câu ngưỡng mộ rồi dẫn người về, hôm qua tập cưỡi ngựa cả một ngày, nàng thực sự mệt chịu không nổi, chẳng thiết ăn uống đã đi ngủ luôn.

Đến lúc tỉnh thì trời đã tối, đẩy cửa ra, bên ngoài lất phất tuyết rơi, tụi Hồng Phất đang treo đèn lên góc mái hiên.

"Nương tử dậy rồi ạ?" Hồng Phất nhìn về phía cửa.

Tiểu Thất đáp một tiếng, rồi lại hỏi, "Đã đưa bữa tối đến tiền viện chưa?" Hôm nay Hà Ứng Kiền đến tìm hắn có chuyện, cả cơm trưa cũng ăn ở viện trước.

"Tướng quân dặn đợi nương tử dậy rồi ăn cùng." Hồng Phất đáp.

"Còn Hà đại nhân?" Nàng kéo áo khoác trên vai.

"Đã về rồi ạ, tướng quân đang làm hàm thiếc mới cho Ô Nhĩ Thanh ở viện bên cạnh." Thanh Liên tiếp lời.

Tiểu Thất nhìn sang viện bên cạnh, lại ngoái lui hỏi các nha đầu đã chuẩn bị hành lý đến đâu rồi, "Sáng mai sẽ phải về thành, đừng để thiếu gì đấy."

"Đã chuẩn bị xong xuôi cả rồi ạ." Hồng Phất đưa đèn lồng cho tiểu nha đầu bên cạnh, bước vào phòng châm đèn lên, lại lấy một cây trâm cài màu đen trong hộp trang sức ra, búi kiểu tóc đơn giản cho Tiểu Thất, "Tuyết rơi lớn, tướng quân bận cả chiều, e là quần áo cũng ướt rồi." Tuy không rõ cớ gì nương tử lại giận dỗi, nhưng nàng vẫn phải khuyên vài câu.

Nhìn tuyết rơi bên ngoài, Tiểu Thất thở dài trong bụng, với thân phận này thì đúng là nàng không có lý gì để giận dỗi hắn cả, nghĩ đến đây, nàng đội mũ vào, đến viện bên cạnh tìm hắn.

Đại viện yên tĩnh, chỉ có mỗi ngọn đèn sáng trong sân ngựa, soi tỏ tuyết rơi khắp trời, ánh vàng ấm áp.

Men theo con đường lát sỏi đi vòng đến trước sân ngựa, chiếc áo choàng lông dày của hắn đang vắt trên lan can, một lớp tuyết dày đọng trên đó, nàng cầm lên phủi nhẹ tuyết rơi.

"Dậy rồi à?" Hắn ngồi xổm dưới đất ngẩng đầu nhìn nàng, đoạn tiếp tục công việc trên tay.

"Làm gì thế?" Nàng đến gần ngồi xổm xuống cạnh hắn.

"Bộ buộc đầu bị hỏng, hàm thiếc bị lệch làm răng nó bị mòn." Hắn chỉ vào khóe miệng Ô Nhĩ Thanh, có thể nhìn thấy vệt máu mờ mờ.

Tiểu Thất toan giơ tay sờ nó, nào ngờ nó sợ lạ, nghiêng đầu không cho nàng chạm vào. Hôm qua còn ở trên ưng nó một ngày mà nó còn chưa quen, đúng là khó sống quá.

"Quàn áo ướt cả rồi, hay về phòng thay bộ khác đi?" Hắn chỉ mặc một bộ trường bào mỏng, tuyết tan ra, lưng ướt mảng lớn.

"Ngựa tốt." Hắn thờ ơ tiếp tục công việc, sự tập trung của trai trẻ lộ rõ giữa hai hàng lông mày.

Có thể do bị nàng nhìn chằm chặp nên hắn ngẩng đầu lên, không hiểu nàng đang nhìn cái gì.

Chính nàng cũng chẳng giải thích được hành động của mình, giơ tay định gỡ cọng cỏ vướng trên cổ áo hắn ra, mượn đó di dời sự chú ý của hắn, nào ngờ hắn lại cảnh giác ngả người lui sau, giống như Ô Nhĩ Thanh không để nàng chạm vào —— chỉ là động tác theo bản năng mà thôi.

"Sao thế?" Hắn hỏi nàng.

"Trên cổ áo dính cỏ." Lúng túng chỉ vào cổ áo hắn, chẳng rõ vì sao trong lòng lại thấy hụt hẫng.

Hắn giơ tay sờ cổ áo, quả nhiên sờ phải cỏ.

"Làm xong thì về sớm ăn cơm." Nàng đứng dậy, vắt chiếc áo choàng trong tay lên cọc gỗ, đội mũ lên, quay trở lại tẩm viện dưới trời tuyết dày.

Mãi khi trời tối hẳn thì hắn mới về.

Tìm trang phục sạch sẽ thay cho hắn, lại phục vụ hắn rửa mặt chải đầu, dặn Hồng Phất và Thanh Liên dọn bữa tối lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!